<em>Để Hoàng Sa, Trường Sa máu cuộn cùng nước mắt</em>
<em>Để nỗi đau hóa lặng câm giữa hai hàm răng nghiến
chặt</em>
<em>Để xa xót tủi hờn nhức mãi tâm can…</em>
(Định mệnh - Hà Văn Thịnh)
Vào năm 1992, Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa ban hành một đạo
luật tuyên bố rằng Biển Đông là của họ, rằng bất cứ
tàu quân sự hay tàu khoa học nào của ngoại quốc đi ngang qua
Biển Đông phải xin phép chính quyền Trung Quốc, nếu không sẽ
bị đánh đắm. Sau đó, họ ra tuyên cáo cấm ngư dân Việt
đánh cá trong Biển Đông, rồi loan báo về các cuộc tập trận
của họ trong vùng.
Vào tháng 07/2007, một đơn vị Hải Quân Trung Quốc bắn chết 1
ngư dân Việt và làm một số bị thương, cũng như đánh chìm
ngư thuyền Việt, gần đảo Trường Sa vì lý do họ gọi rằng
những ngư thuyền này "xâm phạm lãnh hải" của họ. Vụ
bắn giết này xảy ra trước sự chứng kiến của tàu Hải
Quân Việt Nam. Tàu Hải Quân chỉ đứng nhìn chứ không có hành
động nào để bảo vệ những ngư phủ của mình.Trong khi đó,
Trung Quốc công khai tuyên bố rằng đã có 'thoả thuận chung'
giữa Trung Quốc và Việt Nam về chủ quyền của Trung Quốc
trên vùng biển này.
Trước đó, vào năm 1999, Nhà cầm quyền Việt Nam đã bí mật
ký một hiệp ước với Trung Quốc nhằm phân định biên giới
phía Bắc Việt Nam. Nhà cầm quyền Việt Nam đã lén lút
nhượng đất cho Trung Quốc. Nhiều dãy núi trước đây thuộc
tỉnh Hà Giang và Lạng Sơn của nước ta nay thuộc về lãnh
thổ của Trung Hoa. Năm 2000, người dân Việt Nam lại một lần
nữa bàng hoàng khi biết rằng chính quyền khiếp nhược của
họ lại ký một hiệp ước khác, nhượng 11 ngàn km2 thuộc
Vịnh Bắc Việt cho Trung Quốc.
Đến tháng 11/2007, một giọt nước cuối cùng đã làm tràn ly
nước, khi Quốc Vụ Viện của Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa
thiết lập huyện Tam Sa để chính thức quản trị các quần
đảo của VN thì cả ngàn sinh viên Việt Nam tại các Đại Học
Hà Nội và Sài Gòn đã đồng loạt biểu tình phản đối. Để
đàn áp, nhà cầm quyền cho hàng ngàn mật vụ và quân đội
mặc quần áo dân sự, được huy động đến để triệt tiêu
các cuộc biểu tình này.
Bất chấp những bức xúc của người dân, ngày 29 tháng 4 năm
2008 công an đánh đập dã man sinh viên Nguyễn Tiến Nam và nhà
văn Nguyễn Xuân Nghĩa khi họ tham gia biểu tình cùng một số
người dân ở Thanh Hoá, Thái Bình, Hải Phòng đổ về Hà Nội
biểu tình phản đối Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa – Trường
Sa cũng như lên án việc hải quân Trung Quốc bắn giết ngư dân
Việt Nam trong Biển Đông.
<em>Tôi ngước mắt vọng trời, trời rựng máu.</em>
<em>Tôi cúi đầu tìm đất, đất ứa lệ.</em>
<em>Hoàng Sa thiêng liêng.</em>
<em>Trường Sa thiêng liêng mãi trong trong lòng đất Mẹ</em>
<em>Tổ quốc muôn đời bất khuất Việt Nam.</em>
(Hoàng Sa Trường Sa ầm ầm dậy sóng – Bùi Minh Quốc)
Vào lúc 7 giờ 30 sáng ngày 28 tháng 7 năm 2008, một biểu ngữ
có nội dung: "<em>Tham nhũng là hút máu nhân dân; Lạm phát giá
cả tăng cao là giết dân; Mất đất, biển, đảo là có tội
với tổ tiên; Yêu cầu đảng Cộng sản thực hiện ngay dân
chủ hóa đất nước - Đa nguyên – Đa đảng</em>"; đã
được treo tại cầu vượt Nam Thăng Long, Nội Bài thành phố
Hà Nội.
Ngày 16 tháng 8 năm 2008 một biểu ngữ khác lại được treo
tại cầu vượt Lạch Tray Hải Phòng với nội dung: "<em>Bảo
vệ toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải, hải đảo Việt Nam. Dân
chủ, Nhân quyền cho Nhân dân Việt Nam. Đa nguyên - Đa đảng cho
Việt Nam</em>".
Công an được lịnh bắt giữ sáu người treo biểu ngữ, họ
gồm có các ông: Nguyễn Xuân Nghĩa, Nguyễn Mạnh Sơn, Nguyễn
Văn Túc, Nguyễn Hữu Tính, Nguyễn Kim Nhàn, Ngô Quỳnh.
Ngày 6 tháng 12 năm 2008 một cuộc biểu tình khác của thanh niên
sinh viên Việt Nam phản đối Trung Quốc đã bị lực lượng an
ninh dập tắt ngay từ đầu.
Nhà cầm quyền tiếp tục đàn áp dã man những người dân lên
tiếng phản đối Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa Trường Sa như
việc hành hung và bắt cóc bloger Điếu Cày. Bỏ tù anh hai năm
rưỡi với tội danh bịa đặt trốn thuế. Cho xã hội đen hành
hung cô Phạm Thanh Nghiên giữa đường phố Hải Phòng và kết
án cô 4 năm tù vì hành vi toạ kháng tại nhà và treo băng rôn
có hàng chữ 'Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam, phản
đối công hàm bán nước 14/9/1958'.
Những bắt bớ của nhà cầm quyền đã làm tăng dần lên nỗi
bức xúc cay đắng của những người dân yêu nước muốn bảo
vệ tổ quốc. Tiếng nức nở của lòng dân được tìm thấy
trong những câu thơ của Trần Mạnh Hảo:
<em>Có nơi đâu trên thế giới này</em>
<em>như Việt Nam hôm nay</em>
<em>Yêu nước là tội ác</em>
<em>biểu tình chống ngoại xâm bị "Nhà Nước" bắt?</em>
<em>Các anh hùng dân tộc ơi!</em>
<em>Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo ơi!</em>
<em>nếu sống lại, các Ngài sẽ bị bắt!</em>
<em>ai cho phép các Ngài đánh giặc phương Bắc?</em>
<em>…</em>
<em>Đường ra biển dân tộc ta đang bị tắc</em>
<em>Phải giành lại Hoàng Sa từ anh bạn Thiên triều</em>
<em>tôi yêu Tổ Quốc tôi mà tôi bị bắt!</em>
<em>Tổ Quốc, yêu Người phải lấy máu mà yêu!</em>
(Tôi Yêu Tổ Quốc Mà Tôi Bị Bắt-Trần Mạnh Hảo)
Từ tháng 4 năm 2010 người ta bắt đầu thấy xuất hiện những
tờ rơi kêu gọi bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa. Và để đối
phó lại với sự truy bức bắt bớ của nhà cầm quyền người
dân tìm cách biểu lộ nhanh hơn, kín đáo hơn, những chữ viết
tắt HS.TS.VN đã bắt đầu xuất hiện ở những nơi hoang vắng,
trên bờ tường, bên vệ đường, nơi bến xe, góc cột đèn.
Nó làm người ta nhớ đến chuyến đi bộ lịch sử của thánh
Gandy ngày nào.
Rồi HS.TS.VN xuất hiện ở khắp nơi, công khai nơi cổng
trường học, bên góc phố, nơi tấp nập đông người qua lại,
ở Bình Dương, Củ Chi, Hà Nội, Hải Phòng, Đồng Hới,
Quảng Bình, Thanh Hoá, Nam Định, Phan Thiết, Ban Mê Thuộc,
Sài Gòn…HS.TS.VN thay ngàn người, thay ngàn lời giải bày
lòng yêu nước với quê hương, nó đến từ trái tim, từ trách
nhiệm, từ những giòng lệ nóng của người cựu bộ đội,
từ nỗi xót xa của người sinh viên trẻ, nó bày tỏ tấm lòng
của người ở ngoài nói với người trong tù, của những con
người tay không đối diện với cường quyền:
<em>Tôi vây giữa ngàn thông, ngàn hoa.</em>
<em>Gốc thông nào cũng khắc Hoàng Sa – Trường Sa.</em>
<em>Cánh hoa nào cũng nhắc Hoàng Sa- Trường Sa.</em>
<em>Vụt hiện lên một thời thơ ấu, ta lớn từ lệ máu,</em>
<em>ê a bên thềm miệng sữa ê a.</em>
<em>À ơi! Ơi ! à.</em>
<em>vỗ lòng ta tựa sóng Hoàng Sa – Trường Sa.</em>
(Hoàng Sa Trường Sa ầm ầm dậy sóng – Bùi Minh Quốc)
Kèm theo những chữ viết ở mỗi địa danh là nỗi lòng của
những người viết, những nỗi sợ, nỗi lo, nỗi hồi hộp
của các sinh viên:
<em>… Trên quốc lộ 22, hướng đi Củ Chi, là con đường
mà chúng tôi chọn. Hồi hộp lắm khi ngắm nhìn lại các
kết quả mà cả nhóm đã dán, sau khi trải qua những giây phút
hồi hộp và lo lắng. Chúng tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi
được góp một phần sức lực nhỏ bé của mình, thực
sự đây sẽ là những kỷ niệm rất khó quên đối với
từng người trong chúng tôi…</em>
Của bác Mão tại quận Thanh Xuân người đã dám viết những
chữ HS.TS.VN đầu tiên tại thủ đô Hà Nội:
"<em>Có ai biết để có Hà Nội bây giờ, bao nhiêu đời ông
cố ông kỵ chúng ta đã đổ biết bao xương máu ra mới bảo
vệ được cái nước này, cái thủ đô này suốt một nghìn
năm qua? Thế mà bây giờ, giặc vào chiếm đảo, chiếm đất,
chiếm biển, chiếm rừng thì ta lại chẳng dám đụng đến cả
cái tên của chúng nữa. Chỉ rón rén gọi là "nước lạ, tàu
lạ." Thế thì ta có đáng đứng trên cái đất thủ đô này
không, chứ đừng nói gì đến ăn mừng!</em>"
Của vô vàn những con người bình thường lặng lẽ khác ở
khắp nẻo đường đất nước:
"<em>…Tôi tuy vẫn sợ, nhưng vẫn muốn tiếp tục làm. Tôi
xin gởi Ban Biên tập mấy tấm hình chụp hành động yêu nước
lén lút của tôi trong hơn 2 tuần qua. Viết tới đây, tôi muốn
khóc. Yêu nước mà lại lén lút sao trời? Nhưng đành vậy chứ
sao, vì tôi biết nếu mình có bị gì, thì sẽ không ai giúp
được. Thôi đành nuốt hận yêu nước lén lút vậy.</em>
Và của các sinh viên ở Quảng Ninh trong ngày quốc khánh:
<em>… Rạng sáng 2-9, chúng tôi đã bắt đầu hành trình đưa 6
chữ "HS.TS.VN" thiêng liêng đến mọi con đường, ngõ xóm của
tỉnh Quảng Ninh – quê hương vàng đen của Tổ Quốc. Hy vọng
mọi người sẽ nhận ra rằng: Dù trong bất kì hoàn cảnh nào,
dù khó khăn hay ngặt nghèo đến mấy, những đứa con của
đất mẹ Việt Nam vẫn sẽ can đảm đứng lên, khẳng định,
bảo vệ Hoàng Sa & Trường Sa mãi mãi là khúc ruột của Việt
Nam. Trong buổi sáng trọng đại này, khi nhà nhà phấp phới cờ
hoa chào mừng ngày Quốc khánh, còn gì ý nghĩa hơn khi phố
phường tràn ngập những dòng chữ đỏ khẳng định "Hoàng Sa &
Trường Sa là của Việt Nam"</em>.
Những dòng chữ như thổn thức nhắc nhở nhau, ban đầu ở
những nơi hoang vắng, dần dần công khai trên phố… Và cứ
thế HS.TS.VN lại tiếp tục xuất hiện mỗi ngày, mỗi giờ
trên từng địa danh của đất mẹ như để cùng xiết tay nhau
muôn người như một, như để cùng nối tấm lòng nhau./.
<em>Phần audio xin vào
http://radiochantroimoi.com/spip.php?article8055</em>
***********************************
Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận
(http://danluan.org/node/7245), một số đường liên kết và hình
ảnh có thể sai lệch. Mời độc giả ghé thăm Dân Luận để
xem bài viết hoàn chỉnh. Dân Luận có thể bị chặn tường
lửa ở Việt Nam, xin đọc hướng dẫn cách vượt tường lửa
tại đây (http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).
Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để
gửi bài viết cho Dân Luận!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét