Kết thúc bộ phim "Theo dòng sông băng – Chasing ice", nhà  
hoạt động môi trường James Balog đã nói "25, 30 năm nữa, khi  
Simone và Emily nhìn tôi và hỏi: Lúc biến đổi khí hậu xảy ra  
thì bố đang làm gì, khi mà bố biết rõ điều gì sẽ xảy ra?  
Tôi muốn mình có thể nói: Các con ạ, bố đã làm tất cả  
những gì bố có thể làm". Chứng kiến những khó khăn về kinh  
tế, suy thoái về đạo đức, và nguy cơ tụt hậu của quốc  
gia, mỗi người dân Việt Nam cần hỏi: chúng ta đã làm gì?
<div class="boxcenter550"><img  
src="http://dienngon.vn/Content/Blog/Articles/1424/vietnamnet2014.jpg" /><div  
class="textholder">Ảnh: hoạt động "Tử Tế Là" do các nhóm sinh  
viên và NGO tổ chức (nguồn: iSEE)</div></div>
<strong>
Từ bài học tự do hóa kinh tế</strong>
Năm 2014, kinh tế tuy đã có dấu hiệu hồi phục, nhưng những  
nền tảng cơ bản để quay trở lại mức tăng trưởng 7-8% như  
thời kỳ 2005-2006 chưa xuất hiện. Trình độ người lao động  
chưa được cải thiện do nền giáo dục vẫn loanh quanh trong tư  
duy áp đặt, cứng nhắc, giáo điều. Hệ thống ngân hàng chưa  
minh bạch, nợ xấu, nợ công, nợ nước ngoài vẫn ở mức báo  
động. Các doanh nghiệp tư nhân, cho dù có tạo ra 90% công ăn  
việc làm và góp 60% GDP, vẫn lép vế so với người anh lớn  
"kinh tế nhà nước" trong việc tiếp cận vốn, đất đai,  
và đặc biệt là "hành là chính của bộ máy nhà nước".  
Doanh nghiệp nhà nước vẫn đang ì ạch, tiêu tốn phần lớn  
nguồn lực quốc gia nhưng không đảm nhận tốt vai trò chủ  
lực. Nét sáng duy nhất là đầu tư nước ngoài, nhưng họ như  
ốc đảo trong nền kinh tế Việt Nam, ngoại trừ việc tranh  
thủ chính sách ưu đãi và nhân công giá rẻ để thu lợi  
nhuận.
Những vấn đề này không phải bây giờ chúng ta mới biết, mà  
thực ra đã được cảnh báo cách đây 10 năm khi kinh tế vẫn  
đang trong thời kỳ tăng trưởng cao. Các chuyên gia trong và  
ngoài nước đã chỉ ra những cải cách thể chế kinh tế theo  
hướng kinh tế thị trường tự do hiện đại cần có nếu  
Việt Nam muốn tiếp tục tăng trưởng bền vững. Tiếc rằng,  
khi đó chúng ta vẫn hy vọng doanh nghiệp nhà nước đóng vai  
trò chủ đạo cho dù kinh nghiệm thế giới cho thấy mọi quốc  
gia muốn phát triển năng động và hiệu quả, doanh nghiệp tư  
nhân mới là chủ đạo. Vai trò của nhà nước là kiến tạo  
và quản lý vĩ mô, bảo đảm môi trường kinh doanh bình đẳng  
và thuận lợi hơn là can thiệp và điều hành trực tiếp.
Cuối năm 2014, Quốc hội thông qua Luật doanh nghiệp sửa đổi  
như một sự khởi đầu mới cho nền kinh tế, đặc biệt  
quyền tự do kinh doanh của người dân được bảo vệ và vai  
trò của kinh tế tư nhân được coi trọng. Triết lý "người  
dân được kinh doanh những gì pháp luật không cấm", nghe đơn  
giản nhưng mất 25 năm từ ngày có Luật doanh nghiệp tư nhân  
để biến điều đó thành hiện thực. Rõ ràng sức mạnh kinh  
tế của Việt Nam là sức mạnh tổng thể chứ không phải của  
riêng doanh nghiệp nhà nước. Ai tạo ra công ăn việc làm tốt,  
ai sử dụng công nghệ và năng lượng sạch, ai bảo vệ môi  
trường và cung cấp dịch vụ công tốt, thì đều xứng đáng  
được khuyên khích phát triển.
<b>Áp dụng bài học kinh tế cho lĩnh vực xã hội </b>
Vụ nuôi trẻ ở chùa Bồ Đề, Hà Nội như một nhát dao cứa  
vào hệ thống chăm sóc những người neo đơn, cơ nhỡ, mồ côi  
ở Việt Nam. Chúng ta có một hệ thống các tổ chức quần  
chúng hùng mạnh, nhưng sao người dân vẫn phải mang con để  
vào cửa chùa? Chúng ta có hàng trăm Hội chuyên ngành nhưng sao  
vấn đề đạo đức, môi trường và bạo lực vẫn diễn ra  
hàng ngày? Chúng ta có công đoàn nhưng người công nhân vẫn  
phải đình công "trái luật", và biểu tình tự phát đập  
phá ở Vũng Áng và Bình Dương? Dường như có một khoảng  
trống trong mô hình tổ chức xã hội hiện tại khiến chúng ta  
cần một mô hình tổ chức xã hội mới năng động hơn, thực  
chất hơn, và gần gũi với nhu cầu thiết thực của người  
dân hơn.
Những năm gần đây có nhiều sáng kiến của thanh niên trong  
việc bảo vệ môi trường, giúp bệnh nhân nghèo, hay quyên góp  
quần áo và sách vở cho trẻ em dân tộc thiểu số vùng cao.  
Nhiều tổ chức Phi chính phủ đang triển khai các hoạt động  
chăm sóc người có HIV, chống bạo lực với phụ nữ, bảo vệ  
quyền của người đồng tính, hay giúp trẻ em đường phố.  
Đã đến lúc, chúng ta không cần phân biệt đâu là tổ chức  
của nhà nước, đâu là tổ chức của tư nhân, và đâu là tổ  
chức phi chính phủ nữa miễn là họ đóng góp cho sự phát  
triển của xã hội. Chúng ta đã học được bài học "kinh  
tế nhà nước, kinh tế tư nhân" thì chúng ta cũng nên học  
bài học "tổ chức chính phủ, tổ chức phi chính phủ".  
Đây cũng là kinh nghiệm quốc tế vì khi xã hội phát triển  
nhà nước không thể giải quyết tất cả các vấn đề cho  
người dân thì các tổ chức phi nhà nước sẽ chung tay làm.
<b>Và nền tảng khoa học cho đất nước phát triển</b>
Vụ ông Trần Quốc Hải được trọng dụng ở Campuchia thực  
sự thách thức giới khoa học trí thức Việt Nam. Dù bất cứ  
ở đâu, những người hoạt động trong lĩnh vực khoa học công  
nghệ và xã hội nhân văn đều là những người khát khao tạo  
ra cái mới, cái có ích cho xã hội. Họ cần một không gian tự  
do để phát triển. Tiếc rằng, các trường đại học đang là  
"công xưởng" cho ra lò các sinh viên mà các công ty tuyển  
dụng luôn luôn phải đào tạo lại. Các viện nghiên cứu cả  
khoa học tự nhiên, công nghệ lẫn khoa học xã hội và nhân  
văn đang là những nơi "chạy dự án nghiên cứu" hơn là nơi  
ấp ủ những ước mơ sáng chế. Không thể tạo ra cái mới,  
cái có ích nếu không có một không gian tranh luận học thuật  
tự do, nghiêm túc, nơi mà phần "khoa học" phải lớn hơn  
phần "cán bộ".
Nhưng quan trọng hơn vụ ông Trần Quốc Hải đã đặt câu hỏi  
lớn về văn hóa tôn trọng sáng tạo và cơ chế trọng dụng  
nhân tài của đất nước. Một quốc gia, một công ty, hay một  
tổ chức muốn phát triển phải huy động được sự góp sức  
của người tài. Mà người tài có đóng góp hiệu quả hay  
không phụ thuộc vào việc có hay không môi trường tự do, tôn  
trọng và bình đẳng. Khoa học luôn luôn tạo ra cái mới, thách  
thức cái cũ từ kỹ thuật, công nghệ, cho đến tư tưởng và  
triết lý phát triển. Nếu không có văn hóa khoan dung, coi trọng  
cái mới, các khác thì rất khó bứt phá tiến lên. Đây chính  
là rào cản lớn nhất mà chúng ta cần gỡ, bắt đầu từ các  
trường đại học, các cơ quan nghiên cứu, và các tổ chức  
khoa học công nghệ tư nhân và độc lập. Nếu không chúng ta  
sẽ thiếu nền tảng khoa học công nghệ, triết lý đúng đắn  
để phát triển.
<b>Thay cho lời kết</b>
Chúng ta đã mất 25 năm để cho phép người dân kinh doanh những  
gì nhà nước không cấm. Tuy có muộn nhưng những nỗ lực của  
doanh nhân, của Bộ kế hoạch đầu tư, và của Chính phủ đã  
biến điều đó thành hiện thực. Giờ đây, chúng ta biết  
việc giải quyết các vấn đề môi trường, văn hóa, và xã  
hội sẽ không xuể nếu tiếp tục duy trì hệ thống xã hội  
như hiện tại. Chúng ta biết nếu không đẩy mạnh tự do học  
thuật và phát triển cơ chế tuyển chọn và trọng dụng  
người tài, chúng ta không thể phát triển nhanh và bền vững.  
Hiến pháp 2013 được thông qua với điểm nhấn bảo vệ quyền  
con người, trong đó có quyền tự do ngôn luận, tự do hiệp  
hội, quyền tiếp cận thông tin. Đây là cơ sở để chúng ta  
đổi mới, tạo môi trường phát triển một xã hội năng  
động bên cạnh một nền kinh tế thị trường hiện đại.  
Nhưng quan trọng hơn, mỗi người dân Việt Nam cần hành động  
tạo ra thay đổi để sau này con cháu có hỏi mình đã làm gì  
trước khó khăn của đất nước, có thể không xấu hổ trả  
lời: bố/mẹ đã làm hết sức mình các con ạ.
***********************************
Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận  
(https://www.danluan.org/tin-tuc/20141223/binh-le-chung-ta-da-lam-gi-de-giup-viet-nam-thoat-the-ket),  
một số đường liên kết và hình ảnh có thể sai lệch. Mời  
độc giả ghé thăm Dân Luận để xem bài viết hoàn chỉnh. Dân  
Luận có thể bị chặn tường lửa ở Việt Nam, xin đọc  
hướng dẫn cách vượt tường lửa tại đây  
(http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây  
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)  
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).
Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress  
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),  
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp  
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để  
gửi bài viết cho Dân Luận!
 
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét