<div class="boxright200"><img  
src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhmhSa9tsTi0lTo0dLb6QS1M0HBHiJhnahlay4UKbm23mui8rAwKd_9Pr_OoLOARclYmXJMGugPmGs8lp09nD5FfLvwAUccpMvZLa7oF2li1ye8BqqjLXRC6IL0fMXu3K94RGiQ_rApcfZx/s1600/209000_338116992929912_25277236_n.jpg"  
width="162" ><div class="textholder">Ảnh minh họa.</div></div>
  Khi nhà văn nói về sự tử tế thì cũng có nghĩa rằng cái xã  
hội đó đang khốn nạn đến cùng cực. Tệ hại hơn khi Ông  
Nhà Văn Nhà Thơ ấy là một quan chức mẫn cán của cái Hội  
Nhà Văn mục nát nhân cách của chế độ thì sự tệ hại đó  
đang đến hồi phải cắm mặt xuống bùn cho bớt nhục.
  Thảm đát hơn khi những Nhà Thơ ba xu của chế độ bỗng dưng  
trở nên rất thiết tha trơ tráo ý kiến ý cò là họ rất có  
trách nhiệm với nền giáo dục ba trợn đang hành hạ cả một  
thế hệ trẻ, thì những bài thơ một nắng hai sương của họ  
bỗng nhiên được ưu ái biên tập hô biến nhét vô thành sách  
Quốc Văn giáo khoa thư XHCN cũng là chuyện bình thường.
  Kì lạ một điều là họ làm như không bao giờ biết [ hoặc  
có biết nhưng giả đò ngó lơ ngậm miệng ăn tiền] Thơ ca hò  
vè của mình đang được cưởng bức giáo dục cho học sinh sau  
khi đã được chỉnh sửa từ dỡ ẹt biến thành tàm tạm và  
từ kha khá thành quá ẹ.
  Quái lạ hơn khi họ bàn tròn với nhau để bàn về đạo đức  
của xã hội. Họ làm như thể cái xã hội nầy đang được  
điều hành bởi một thể chế đàng hoàng chính thống. Họ làm  
như mọi sự suy đồi đều bắt nguồn từ những con người  
nhân dân tội nghiệp kia.
  Và những kẻ cầm chịch văn chương nghê thuật Điện ảnh  
chữ nghĩa nịnh nọt như họ mới chính là ngọn đuốc soi  
đường và chỉ họ không ai khác sẽ cùng với cái chế độ  
hũ nút tham ô nhũng lạm đó mới chính là niềm tin cuối cùng  
để cứu vớt cho sự sa đọa ngu xuẩn kia được tồn tại.
  Và cũng không ngạc nhiên chút nào khi họ rất bình thản sạch  
trơn tự nhiên ba hoa chích chòe đăng đàn diễn thuyết cùng  
với Báo chí Truyền Hình của Đảng Nhà Nước được lên  
khuôn ngợi ca như là những chiến sĩ của một nền văn hóa  
tiên tiến đậm đà bản sắc cùa văn hóa dân tộc.
  Cuối cùng chỉ có họ mới là những kẻ được quyền yêu  
nước, được tiên phong định hướng yêu nước một cách chân  
thành để được dửng dưng muối mặt với những gì đang xảy  
ra ngoài biên cương hải đảo của tổ quốc.
  Họ im lặng một cách thiểu năng trước những mỗi buồn của  
quê hương bởi thơ văn kịch nghệ của họ đã được biến  
hóa ẩm thực thành một món canh chua chua ngọt ngọt nhờn nhợt  
vô duyên vô cảm trước những biến động của thời cuộc.  
Họ là những kẻ "Tử Tế" duy nhất sau cùng của chế độ  
được đặc ân để khoác lác huyênh hoang chính trị rằng mình  
mới chính là con người " tử tế" [sic].
***********************************
Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận  
(https://www.danluan.org/tin-tuc/20140920/nguyen-tan-cu-khi-nha-van-noi-ve-su-tu-te),  
một số đường liên kết và hình ảnh có thể sai lệch. Mời  
độc giả ghé thăm Dân Luận để xem bài viết hoàn chỉnh. Dân  
Luận có thể bị chặn tường lửa ở Việt Nam, xin đọc  
hướng dẫn cách vượt tường lửa tại đây  
(http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây  
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)  
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).
Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress  
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),  
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp  
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để  
gửi bài viết cho Dân Luận!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét