Psonkhanh - Vấn đề của phong trào dân chủ Việt Nam: Tổ chức, Tổ chức, Tổ chức[*]

<div class="special_quote"><strong>Tin liên quan:</strong>

<ul>
<li><a href="http://danluan.org/node/4680">Nguyễn Gia Kiểng - Vận
động dân chủ, từ manh động đến hành động</a></li>
<li><a href="http://danluan.org/node/4672">Ngô Văn Hiếu - Nhận Định
về Quan Điểm của LM Nguyễn Văn Lý về Lãnh Tụ, Chủ Thuyết,
Ổn Định, Tổ Chức</a></li>
</ul></div>
Đặc điểm lớn nhất của phong trào dân chủ trong suốt thời
gian qua đó là chạy theo các "biến cố". Tất nhiên khai thác
các biến cố có lợi cho dân chủ là việc cần làm, thế nhưng
quan trọng nhất là việc xây dựng một "tổ chức" đối
lập dân chủ hùng mạnh đã không được chú trọng và nhận
được sự quan tâm cần thiết. Xây dựng một "dự án" cho
tương lai và "xây dựng" một tổ chức chính trị có tầm
cỡ là việc làm rất cần nhiều thời gian và sự bền bỉ
của rất nhiều người có tâm với đất nước. Đây là công
việc cần có thời gian, sự bền bỉ và một tấm lòng trung
kiên. Thế nhưng rất tiếc không phải ai cũng chia sẻ và có
đủ sáng suốt, sự kiên nhẫn để theo đuổi mục đích này.

Phong trào đấu tranh cho một nước Việt Nam dân chủ là một
cuộc cách mạng thật sự vì nó thay đổi hoàn toàn triết lý
cai trị (của nhà cầm quyền) lẫn phong cách hành xử (của
người dân), vì vậy, cho dù nó diễn ra hòa bình, bất bạo
động thì nó vẫn mang đầy đủ trong mình mọi tính chất của
một cuộc "cách mạng", và đây sẽ là một cuộc "cách
mạng" lớn nhất, vĩ đại nhất, và đương nhiên sẽ là khó
khăn nhất. Nếu thành công thì đất nước và dân tộc Việt
Nam sẽ bước sang một trang sử mới, đó là Việt Nam sẽ sánh
vai với các cường quốc năm châu. Nếu thất bại thì Việt Nam
sẽ mãi mãi tụt hậu và mãi mãi nằm trong danh sách các nước
thuộc "thế giới thứ Ba".

Chúng ta phải nhận thức một điều, dù "xã hội dân chủ"
là đích đến của nhân loại nhưng không phải dân tộc nào
cũng đạt đến được. Rất nhiều nước vẫn còn sống trong
cảnh độc tài và kém phát triển. Nguyên nhân chính nằm ở
những khiếm khuyết trong "văn hóa tổ chức xã hội" của
nhà cầm quyền và chính dân tộc đó.

Việt Nam cũng không là ngoại lệ, hết phong kiến, đến thực
dân rồi đến cộng sản, dân tộc Việt Nam phải gánh chịu
một di sản hết sức nặng nề của quá khứ. Suốt chiều dài
lịch sử, cuộc sống và sinh hoạt của người dân luôn bị áp
đặt bởi ý muốn của nhà cầm quyền, người dân chưa bao
giờ được tự do lựa chọn cho mình người lãnh đạo và
quản lý đất nước.

Cuộc cách mạng dân chủ thành công sẽ thay đổi "thói quen"
đã từ hằng nghìn năm của dân tộc, thay vì áp đặt ý chí
của nhà cầm quyền lên toàn bộ sinh hoạt xã hội và cuộc
sống của người dân, một chế độ dân chủ trong tương lai,
thay vì áp đặt, sẽ đưa ra các giải pháp và mô hình quản lý
xã hội theo hướng văn minh và hội nhập các tiêu chuẩn của
thế giới. Chế độ dân chủ sẽ phải trình bày, phân tích và
thuyết phục người dân chấp nhận mô hình đó. Khi đa số
người dân hiểu và đồng tình với các giải pháp đó thì sẽ
tạo ra được một sự đồng thuận rất lớn trong toàn xã
hội và chỉ khi đó người dân mới thật sự làm chủ cuộc
đời mình, làm chủ đất nước mình.

Nói như vậy để chúng ta thấy rằng dân chủ rất cần cho xã
hội. Việt Nam phải có dân chủ! Nhưng làm thế nào để có
được dân chủ thì lại không hề đơn giản! Chúng ta vẫn
thường nghe nói rằng phải "đối thoại" với cộng sản,
vì mẫu số chung là một nước Việt Nam phồn thịnh và phát
triển. Thế nhưng giả sử rằng chính quyền muốn "đối
thoại" với lực lượng dân chủ đối lập thì ai, tổ chức
nào có đủ điều kiện và sức mạnh để nói chuyện với
họ? Một sự thực mà ai cũng thấy là phong trào dân chủ chưa
có một tổ chức nào (trong hay ngoài nước) đủ mạnh và đủ
lớn để trở thành một "đối lập" thực sự cạnh tranh
với cộng sản! Và một khi đối lập dân chủ chưa có sự
thống nhất và chưa có đủ sức mạnh thì mọi cuộc "đối
thoại" sẽ đi vào bế tắc, bởi một lẽ rất đơn giản là
"<em>chân lý luôn thuộc về kẻ mạnh</em>" và kẻ mạnh thì
luôn áp đặt kẻ yếu.

Muốn "đối thoại" sòng phẳng và có kết quả với cộng
sản thì đối lập dân chủ ít nhất phải gần "ngang cơ"
với họ. Ít nhất chúng ta phải có một tổ chức hùng mạnh,
thống nhất và có khả năng hiệu triệu được quần chúng. Ai
và tổ chức nào sẽ làm được điều đó? Đâu là giải pháp
cho dân chủ?

Muốn xây dựng một ngôi nhà, một công trình hay một thành
phố thì điều đầu tiên phải làm đó là vẽ bản thiết kế
và bản thiết kế đó phải được mọi người đồng tình,
hưởng ứng. Một tổ chức chính trị muốn mình là giải pháp
thay thế trong tương lai thì cũng phải đưa ra được một "tư
tưởng", một "lộ trình" để thuyết phục người dân..
Đây là việc không thể không làm trong bất kỳ một cuộc cách
mạng nào. Bất cứ một tổ chức chính trị nào không chú
trọng công việc này thì không sớm thì muộn cũng phải gánh
chịu sự thất bại thảm hại. Làm cách mạng khác với chơi
"xổ số", không thể trông chờ vào may rủi được. Làm
cách mạng cũng không thể theo lối "nhân sĩ", một cá nhân
tài giỏi đến đâu mà không có tổ chức thì cũng không bao
giờ làm được trò trống gì, "mãnh hổ nan địch quần
hổ" là như vậy.

Nhân đây cũng xin phép được nhắc lại một thất bại của
tiền nhân làm cách mạng theo kiểu "nhân sĩ". Đó là
trường hợp của ông Trần Trọng Kim. Ông là một học giả,
một sử gia và là một nhà ái quốc đáng kính. Do lịch sử
đưa đẩy bởi các biến cố quốc tế mà ông đã được mời
đứng ra thành lập chính phủ, dù ông rất cố gắng và liêm
khiết nhưng các vị bộ trưởng trong chính phủ của ông (dù
rất giỏi nhưng) không có sự đoàn kết và nhất trí (vì không
cùng một tổ chức) nên không tìm được tiếng nói chung. Chính
phủ của ông đã nhanh chóng sụp đổ và nhường chiến thắng
cho Việt Minh.

Trong hồi ký của mình ông đã cho chúng ta thấy mối nguy hại
của Việt Minh nhưng ông phải thua vì ông không có tổ chức
trong khi đó Việt Minh là một tổ chức có sự đoàn kết và
hành động rất dứt khoát.

Như vậy nếu một người thực sự dấn thân cho phong trào dân
chủ thì người đó phải tham gia vào một tổ chức chính trị
đứng đắn, đoàn kết và có quyết tâm cao. Tất nhiên khi tham
gia vào một tổ chức chính trị, hay bất cứ một tổ chức
nào, phải chấp nhận sự chỉ trích của tổ chức, tất nhiên
là nhiều lúc sẽ rất khó chịu, nhưng nếu bạn chấp nhận và
vượt qua được thì bạn sẽ "nên người".

Có thể 5, 10, 15 hay... 20 năm nữa Việt Nam mới có dân chủ,
cái đó tùy thuộc vào sự dấn thân của mọi người dân,
đặc biệt là tầng lớp trí thức. Có một điều mà tôi tin
chắc rằng Việt Nam sẽ có dân chủ. Đây là tiến trình phát
triển của xã hội, là bánh xe của lịch sử luôn tiến về
phía trước mà không ai có thể ngăn cản được. Vấn đề là
thời gian và ý thức dân chủ của mỗi người trong chúng ta.

Muốn có ngày đó thì ngay bây giờ "đối lập dân chủ"
phải chú trọng việc "xây dựng tổ chức", một tổ chức
chính trị lành mạnh, hùng mạnh và đoàn kết. Một câu nói
nổi tiếng của một người làm cách mạng chuyên nghiệp là
Lenin: "<em>Trong phong trào Cách mạng có ba vấn đề: Tổ chức,
Tổ chức và Tổ chức</em>". Xin gửi câu nói này đến tất
cả mọi người đang ngày đêm trằn trọc và ưu tư cho vận
mệnh của đất nước.

***********************************

Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận
(http://danluan.org/node/7687), một số đường liên kết và hình
ảnh có thể sai lệch. Mời độc giả ghé thăm Dân Luận để
xem bài viết hoàn chỉnh. Dân Luận có thể bị chặn tường
lửa ở Việt Nam, xin đọc hướng dẫn cách vượt tường lửa
tại đây (http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).

Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để
gửi bài viết cho Dân Luận!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét