vỡ nợ" xem ra không được ổn cho lắm. Vì đúng ra, tiêu đề
nên là "cảnh báo nguy cơ vỡ nợ quốc gia" thì đúng hơn.
Để nói đến "giải cứu" thì vấn đề không chỉ đơn giản
là nói chung chung "các vị có chức có quyền hãy cẩn trọng",
mà phải có những phân tích mang tính cải cách, đề ra một
phương án cụ thể nào đó. Trong phạm vi này, tôi xin mạn phép
có một phân tích nho nhỏ như sau.
<strong>1/</strong> Vấn đề muôn thuở: tham nhũng. Tại sao vấn
đề này được cho là nguyên nhân chủ yếu dẫn đến tình
trạng vỡ nợ quốc gia?
Theo thống kê của <a
href="http://www.transparency.org/policy_research/surveys_indices/cpi/2009/cpi_2009_table">Transparency
International</a>, thì trừ Iceland, các nước có nguy cơ vỡ nợ
(Hi Lạp) và đã từng vỡ nợ trong quá khứ (Thái Lan,
Indonesia...) đều có chỉ số CPI rất thấp (nhỏ hơn 4). Khi tham
nhũng đến mức tràn lan trong một quốc gia, thì sức cạnh tranh
giảm sút, do có tham nhũng sẽ có bất công trong cạnh tranh và
tăng chi phí bôi trơn của doanh nghiệp. Doanh nghiệp tham gia hối
lộ, thì cũng tham gia vào tham nhũng. Tham nhũng của doanh nghiệp
là ăn bớt ăn xén trong cách dự án công. Nếu tính theo chiều
hướng này, thì không chỉ Đảng viên mới có khả năng tham
nhũng, mà chính những người không trong Đảng làm cho các doanh
nghiệp tham nhũng cũng tham gia vào tham nhũng. Doanh nghiệp tham gia
hối lộ, thì cũng tham gia vào việc gian lận trong sản phẩm,
hoặc nâng cao giá thành sản phẩm, do đó sức cạnh tranh giảm
sút đáng kể.
Tham nhũng cũng làm cho bộ máy hành chính hoạt động không
hiệu quả và làm thiệt hại đáng kể đến sự vận hành của
nền kinh tế. Tại Việt Nam, ai cũng phàn nàn rằng cơ chế
cồng kềnh, chồng chéo nhưng vẫn không có sự thay đổi đáng
kể nào cho đến hiện tại. Chúng ta không thiếu các cán bộ
được cử sang các nước có bộ máy hành chính hiệu quả như
Nhật, Hàn để học tập và trở về phục vụ cho chính phủ,
nhưng những kiến thức họ học được vẫn không được áp
dụng hiệu quả. Vậy đó là lý do tại sao? Đó không phải là
do tham nhũng làm cản trở sự tiến bộ trong điều hành nhà
nước hay sao? Khi tham nhũng can thiệp vào mọi vấn đề của
nhà nước, từ việc mua quan bán chức, chạy biên chế, thì
không thể hi vọng có sự thay đổi trong cơ chế, nó sẽ vấp
phải sự cản trở mãnh liệt từ những người có nguy cơ bị
mất hẳn quyền lợi khi có thay đổi.
Trong khi nhà nước luôn hô hào chống nạn tham nhũng, thậm chí
liệt tham nhũng vào hạng "vấn nạn quốc gia", thì ngoài những
lời tuyên bố sáo rỗng, chúng ta chưa thể thấy được bất
cứ một chính sách nào tỏ ra mạnh tay và hợp lý. Với vị
trí một nhà quan sát, thì chúng ta có thể thấy ngay rằng,
những người đã đang và sẽ có hoạt động tham nhũng sẽ
không thể tự "bài trừ" chính mình. Một khi phải dùng hối
lộ, tham nhũng để có quyền lực, và quyền lực chỉ duy trì
được trong ngắn hạn (5 năm) thì trong vòng 5 năm đó, điều
đầu tiên của họ là phải "lấy lại vốn, và được lãi
càng tốt". Và đó là lý do tại sao, tham nhũng ngày càng trở
nên dễ dàng và trầm trọng tại Việt Nam.
Đó cũng là lý do làm xã hội trở nên hỗn loạn, tắc trách
và dẫn đến mất phương hướng.
<strong>2/</strong> Vấn đề dân chủ. Không thể phủ nhận Hi
Lạp là nhà nước dân chủ. Họ, thậm chí còn là nơi sản sinh
ra nền cộng hòa dân chủ đầu tiên trên thế giới. Bắc
Triều Tiên được biết đến như một nhà nước độc tài, và
tuy nghèo nhưng họ không bị vỡ nợ, vì họ không đi vay tiền
từ nước ngoài quá nhiều. Như vậy, vấn đề vỡ nợ của
quốc gia, chỉ liên quan trực tiếp đến việc đi vay tiền từ
bên ngoài mà thôi. Khi một chính phủ điều hành không hiệu
quả, không cân đối được khả năng vay và trả, thì xảy ra
vỡ nợ. Tham nhũng làm cho khuynh hướng vay tiền tăng lên với
những sự khảo sát về khả năng trả nợ kém cỏi. Một khi
con người ta mờ mắt vì viễn cảnh tham ô, thì họ không còn
đếm xỉa đến việc nguồn tiền tham ô đó là ở đâu, và
họ có trách nhiệm gì với việc có phải trả lại số tiền
đó hay không. Một đất nước với nền "dân chủ" và lãnh
đạo phi cộng sản cũng không đảm bảo cho đất nước đó
không có tham nhũng. Độc quyền lãnh đạo dễ xảy ra tham
nhũng, nhưng dân trí thấp kém cũng làm tham nhũng nảy nở. Tại
Việt Nam, thì cả 2 đang song song tồn tại, nên tham nhũng ngày
càng trở nên trầm trọng và mất kiểm soát.
<strong>3/</strong> Nguyên khí quốc gia. Đây là vấn đề quan
trọng nhất trong việc phát triển đất nước. Chỉ tại những
nước có sự phát triển thực sự và bền vững về khoa học
kỹ thuật và ý thức dân chúng mới thoát khỏi tình trạng vỡ
nợ và tiến lên thành rồng thành hổ. Chúng ta không cần phải
nhìn đâu xa, chỉ cần nhìn sang các nước láng giềng Trung
Quốc và Thái Lan là có thể thấy được điều này. Trung
Quốc, như ta thấy thì tham nhũng cũng rất lớn, chỉ số CPI
cũng nhỏ hơn 4, nhưng quốc gia này có sự phát triển đáng kinh
ngạc cho cả thế giới phải khâm phục. Tất nhiên, vấn đề
nội tại của họ về sự chia rẽ, phân hóa giàu nghèo trong
nước Trung Quốc là một vấn đề lớn, nhưng rõ ràng họ
không có bất cứ nguy cơ vỡ nợ nào cả. Nền khoa học kỹ
thuật, nguyên khí dân tộc họ, ta cần công bằng mà nói là
hơn hẳn Việt Nam. Thái Lan cũng thế, về nghiên cứu khoa học
và cho ra báo, <a
href="http://cdtvn.net/index.php?option=com_content&task=view&id=195&Itemid=250">họ
vẫn hơn hẳn Việt Nam</a>. Hàng xuất khẩu cùng thể loại của
Thái Lan luôn có chất lượng và giá cả tốt hơn Việt Nam. Và
đương nhiên, chúng ta còn lâu mới có thể đuổi kịp được
họ, một khi <a href="http://danluan.org/node/4429">nguyên khí của
dân tộc ngày càng xuống cấp</a> như hiện nay.
Vậy thì, do đâu mà nguyên khí xuống cấp? Bằng cách nào để
ngăn chặn tình trạng trên?
Do: giáo dục sai lệch, không hiệu quả. Xã hội manh tính bộc
phát cao v.v...mà nhiều bài viết trong dân luận đã phản ánh.
Bằng cách nào ngăn chặn? Qua <a
href="http://danluan.org/node/520">kinh nghiệm của Nhật Bản</a>, Hàn
Quốc thì điều cần thiết là phải có những phong trào nhằm
cải cách xã hội.
Vận mệnh dân tộc phải do đa số người trong dân tộc đó
quyết định. Để ra được quyết định đúng đắn, thì phải
có nhận thức đúng đắn. Để có nhận thức đúng đắn, thì
cần phải khôi phục lòng liêm sỉ của người dân và cả
giới lãnh đạo cầm quyền. Phải có những tiếng nói mạnh
mẽ để làm thức tỉnh lương tri người Việt. Những điều
này, quả thực là rất khó, vô cùng khó.
Nhưng chúng ta có làm được không?
Nếu chúng ta không làm được việc này, thì chỉ một số bô
lão có lòng tự trọng dân tộc, với tiếng nói yếu ớt của
một vài cá nhân, tôi e rằng "giải cứu quốc gia vỡ nợ" là
điều không thể.
Robeo84
***********************************
Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận
(http://danluan.org/node/4496), một số đường liên kết và hình
ảnh có thể sai lệch. Mời độc giả ghé thăm Dân Luận để
xem bài viết hoàn chỉnh. Dân Luận có thể bị chặn tường
lửa ở Việt Nam, xin đọc hướng dẫn cách vượt tường lửa
tại đây (http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).
Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để
gửi bài viết cho Dân Luận!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét