nhỏ, tùy theo năng lực của mình, để cùng nhau cải thiện xã
hội của bác Nguyễn Ngọc rất hay. Như vậy vừa an toàn cho
bản thân, vừa đóng góp cho sự tiến bộ chung của xã hội.
Nhưng Dân Luận xin được đặt câu hỏi tới độc giả:
<em>Những việc nhỏ nào là cần thiết và thực sự bổ ích cho
công cuộc cải thiện xã hội hiện nay?</em></div>
Hiện nay các tổ chức đấu tranh cho dân chủ, các cá nhân có
tên tuổi, các trang báo đang còn rời rạc, chưa tập hợp
được sức mạnh chung và phương thức đấu tranh chung. Tôi xin
chia sẻ một số ý kiến để tất cả những ai quan tâm đến
tự do, dân chủ, nhân quyền tham khảo nhằm cùng nhau thực
hiện.
Lòng dân hiện đã rất chán nản và mất niềm tin vào chế
độ rất nhiều, tuy nhiên họ chưa có được những đầu mối
quan trọng để tập hơp lại cũng bởi khủng hoảng niềm tin
quá nhiều và quá lâu, đặc biệt do chế độ CS cài người
vào các tổ chức từ trong đến ngoài nước khá tinh vi, kể
cả dùng CAM tham gia vào các trang báo tự do như x-café, Dân
Luận, talawas, hoàng sa, lịch sử việt nam, bauxitevn v.v... và
nhiều trang blog của những người yêu nước khác để tham gia
với tư cách thành viên, độc giả (viết bình luận, đưa ý
kiến, viết bài) nhằm theo dõi, khiêu khích, tâng bốc, lúc ra
vẻ bênh vực người này, lúc lại đả kích người kia (mà
một số độc giả cũng dễ bị ảnh hưởng theo) nhất là
những lời tâng bốc giả tạo và những ý khiêu khích, hoặc
đánh trống lảng ra chuyện khác, dây dưa, nhùng nhằng trong
tranh luận nhằm làm chúng ta chán nản mà bỏ cuộc v.v...hoặc
dùng những từ ngữ dễ làm cho những người trung thực nổi
nóng, đau đầu, thiếu kìm chế, uất ức; tôi cho đó cũng là
một dạng khủng bố tinh thần khá tinh vi, song song đó chúng có
dụng ý rõ ràng là gây chia rẽ, gây hoang mang cũng bởi mục
đích không cho chúng ta tập hợp lại với nhau. Ngoài ra các
đợt khủng bố, đàn áp vừa qua nhiều nhà dân chủ đã bị
bắt bớ tù đày, có người buông xuôi, thỏa hiệp v.v... trong
tình trạng rời rạc, manh mún, xé lẻ như thế, có thể nói
chế độ CS đã phần nào đạt được điều họ mong muốn -
làm phong trào đấu tranh rơi vào tình trạng trầm lắng và từ
từ tan rã vì ai cũng chán nản và dễ buông xuôi.
Trong phạm vi bài viết, tôi chỉ xin phép đưa ra (ở góc độ
"đối nội") một số biện pháp đơn giản, hiệu quả, không
nguy hiểm trong lúc chờ đợi một thời cơ thuận lợi hơn cho
cuộc đấu tranh bất bạo động.
Lâu nay chúng ta còn "nhìn ngó" nhau, nên dẫn đến tình trạng
mạnh ai nấy làm chưa chú trọng công tác <em><strong>DÂN
VẬN</strong></em>. Mỗi người chúng ta vì tự do dân chủ hãy
thử nghĩ về phương pháp này của người Cộng sản trên tinh
thần "dĩ độc trị độc" thử.
Mỗi người dân trong nước vận động người thân bạn bè
một số việc sau đây (không đặt mục tiêu vận động cao,
chỉ cần 1 người vận động được từ 2 đến 3 người là
quá tốt, đương nhiên vận động càng nhiều càng tốt, chính
vì chúng ta không tạo áp lực cao cho mình thì chúng ta cảm
thấy nhẹ nhàng, thanh thản trong việc làm).
- Nếu ai có con nhỏ học cấp 1, cấp 2 thì không nên cho các
cháu vào đội thiếu niên tiền phong (theo tôi biết khoảng lớp
3 là bắt đầu các cháu được "lùa" vào đội như lùa vịt).
Bằng cách này hay cách khác, thật mềm mỏng và nhẹ nhàng để
từ chối với các thầy cô giáo đang dạy các cháu (nếu phụ
huynh nào vận động được thầy cô thì càng tốt), song song
đó gợi ý và giảng giải nhẹ nhàng cho các cháu việc không
cần phải vào đội TNTP vì đó là việc làm mất thời gian, vô
bổ, nên dành cho việc học v.v...
- Nếu ai có con từ cuối cấp 2 đến cấp 3 thì không nên cho
các cháu vào đoàn thanh niên cộng sản HCM. Cũng bằng cách
thức trên, cần nhớ thật nhẹ nhàng vì lý do gia cảnh, kinh
tế, quỹ thời gian eo hẹp, tập trung cho học tập v.v... kkhông
bao giờ đả động đến lý do chính trị mới hoàn toàn không
bị để ý và tính an toàn cao.
- Vận động các sinh viên thuộc các trường đại học, cao
đẳng, trung học dạy nghề, các cháu nào đã vô đoàn rồi thì
tìm cách lơi dần trong việc sinh hoạt, hội họp rồi lơi hơn
nữa để từ từ rời bỏ trong êm thắm, các cháu nào chưa vào
thì khuyên không nên vào, ban đầu chúng ta gợi ý nhẹ nhàng
tập trung thời gian cho học hành, làm thêm kiếm tiền phụ giúp
gia đình trong việc lo cho mình ăn học v.v... nói chung ở góc
độ tình cảm.
- Vận động người thân, bạn bè không đi họp tổ dân phố,
không tham gia những cuộc lễ hội núp dưới chiêu bài từ
thiện, nghĩa cử cao cả v.v... cũng với phương cách nhẹ nhàng
do gia cảnh, thời gian, bệnh hoạn, mệt mỏi, hứa sẽ đi rồi
làm bộ quên v.v...
- Vận động người thân, bạn bè không đi bầu cử mỗi khi
đến dịp đi bầu cũng bằng phương cách trên hoặc kiếm
chuyện đi về quê, đi du lịch trong những ngày đó.
- Vận động người thân, bạn bè tẩy chay hàng hóa Trung Quốc
bằng tình cảm, gợi mở cho họ những gì VN phải gánh chịu do
Nhà nước TQ mang lại cho dân ta nhằm tránh mang tính chất bài
Hoa mà người viết bài này đã từng bị hiểu lầm và đả
kích. Hãy nhớ phải tránh những từ làm cho người dân hiểu
lầm bài Hoa và gây hận thù dân tộc.
- Đánh bằng kinh tế là đòn đánh hiệu quả nhất, trong phạm
vi chúng ta, hãy vận động người thân, bạn bè nào hay chơi vé
số thì tẩy chay bằng cách giải thích sự vô bổ, tốn kém,
không có khả năng trúng rất cao mà tiền vé số chúng ta bỏ ra
mua chẳng để kiến thiết nước nhà như tên gọi mỹ miều mà
chỉ rơi vào túi quan tham, có thể ban đầu những người bán
vé số dạo sẽ bị ảnh hưởng nặng nhất, nhưng chúng ta nên
sử dụng lòng từ tâm đúng chỗ, nếu những người bán vé
số dạo không bán được họ buộc phải chuyển nghề khác
lại hóa ra hay. Bạn cứ tưởng tượng khi cả sáu bảy chục
cái công ty SXKT trên toàn quốc phá sản khi không bán được vé
số thì có lẽ là một ý tưởng khá độc đáo (cho phép tôi
tự tán dương mình tí chút nhé, hi hi hi!).
Hiện nay do tâm trạng nôn nóng, nhiều người muốn làm việc
gì lớn, có tầm ảnh hưởng rộng và mang tính quyết định
trong khi lại ít chú ý đến những tiểu tiết đơn giản, dễ
làm, an toàn mà hiệu quả rất thiết thực. Ông Hồ có nói:
"<em>Tuổi nhỏ làm việc nhỏ tùy theo sức của mình</em>" (hi hi
hi), nếu bạn thấy có lý thì suy nghĩ và bắt tay làm cùng tôi
thử nhé!
Bên cạnh những bài viết có tư duy sâu sắc, các nhà báo, các
nhà văn, các độc giả v.v... nên viết những bài thiết thực,
không quá dài, dùng những câu chữ bình dân, dễ hiểu để phù
hợp với dân trí mình, thật ra những bài có tính triết học,
tư tưởng cao rất đáng đọc nhưng thành phần sẽ ít ví như
đại đa số người dân chỉ biết thưởng thức nhạc nhẹ mà
bạn cứ cho họ nghe nhạc thính phòng thì chẳng hiệu quả chút
nào. Ban biên tập và chủ bút các trang báo (cả những tác giả
viết bài) nên cân nhắc việc này.
Tôi đang tiếp tục suy nghĩ những việc đơn giản nhất mà ai
cũng có thể làm và an toàn, vậy các bạn hãy cùng suy nghĩ và
bàn luận nhé, rồi chúng ta cùng âm thầm làm. Bạn cứ tưởng
tượng chúng ta đang ở muôn nẻo đường cùng làm một việc
có chung đường hướng thì chắc chắn một lúc nào đó chúng
ta sẽ tề tựu tại một bùng binh nào đó của một cái ngã
năm, ngã sáu, ngã bảy, ngã tám và cùng nắm tay với hàng
triệu người thì cũng đủ đè bẹp cái chế độ thúi tha này.
(thôi cứ tạm cho là 10 triệu con người đi, có hơn 10% dân số
thôi à! đâu có nhiều).
<em>Nguyễn Ngọc</em>
***********************************
Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận
(http://danluan.org/node/4497), một số đường liên kết và hình
ảnh có thể sai lệch. Mời độc giả ghé thăm Dân Luận để
xem bài viết hoàn chỉnh. Dân Luận có thể bị chặn tường
lửa ở Việt Nam, xin đọc hướng dẫn cách vượt tường lửa
tại đây (http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).
Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để
gửi bài viết cho Dân Luận!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét