Ngô Đình Nhu - Trụ mà Không Trụ

<div class="special_quote"><h2>Độc giả thứ nhất:</h2>

Tôi cũng là đảng viên Đảng Cộng sản VN, đã từng tin và hy
vọng rất nhiều vào sự đổi mới và chỉnh đốn đảng.
Nhưng mà:

- Tham nhũng ngày một tăng.

- Việc công khai tài sản cá nhân hô mãi không làm được.

- Càng giảm biên chế, số người ăn lương ngân sách càng
tăng.

- Ông Tiến ra tù, ông Quắc, ông Huynh, ông Chiến vô thay.

- Cấm nhân dân thể hiện tình yêu và trách nhiệm với biên
giới, biển đảo - không cho biểu tình, mặc áo phản đối TQ
chiếm Hoàng Sa, Trường Sa.

- Không nghe lời các lão công thần trong bảo về tài nguyên
quốc gia - bauxit Tây Nguyên, rừng biên giới.

- Bức tử IDS - viện nghiên cứu có nhiều viên sĩ là đvcsVN.

- Lây nhây trong xử án tham nhũng.

v.v. và .v.v.

Tất cả những cái đó làm tôi vô cùng thất vọng và đi đến
kết luận: Hôm nay và mai sau, để tổ quốc Việt Nam được
giàu mạnh, không bị Trung Quốc ăn hiếp thì nhất định phải
thay thế sự lãnh đạo của đcsVN bằng một tổ chức khác
tốt hơn.
Ăng-ghen, Lenin, Hồ Chí Minh cũng đều đã từng phải trải qua
việc thay đổi, làm lại tổ chức. Hội trường Ba Đình cũ
nát không còn hợp thời nữa thì cũng phải đạp bỏ, xây lại
cơ mà.</div>

<div class="special_quote"><h2>Độc giả thứ hai:</h2>

Tôi đồng ý với bạn!

Bạn và một số người CS VN khác là những người có tâm và
có tầm vì VN.

Đại đa số người VN đều mong muốn đất nước VN giàu
mạnh, xã hội VN lành mạnh và công bằng cho tất cả mọi
người

Tổ quốc và dân tộc VN là trên hết mọi đảng phái và mọi
chủ nghĩa.

Đảng và các chủ nghĩa đều do con người đặt ra và nó cũng
phải do con người dẹp bỏ nếu không còn phù hợp với hoàn
cảnh thực tế

Không một ai thể nhân danh một chủ nghĩa, một đảng phái,
một công lao nào đó để thống trị mãi mãi một dân tộc và
hưởng mọi đặc quyền

Mọi việc phải qua ý dân với bầu cử trực tiếp.

Tập trung dân chủ và tay các đảng viên CS đội lốt đại
biểu là một trò cướp trắng trợn

Ai tài giỏi, có công với đất nước sẽ được tái cử do
dân bầu trực tiếp

Ai làm sai, gian dối, đem lại hậu quả tai hại cho dân tộc,
đất nước sẽ phải đưa ra trước pháp luật cho dù trước
đây có công

Cơ chế trồng chéo của đảng CS ở trên chính quyền, tòa án
và quốc hội gây hậu quả tai hại cho kinh tế, không minh bạch
chi tiêu, tạo ra tham nhũng để chia chác khắp tầng lớp điều
hành

Bạn kết luận đúng: "nhất định phải thay thế sự lãnh
đạo của đcsVN bằng một tổ chức khác tốt hơn" và do dân
"trực tiếp" bầu ra theo nhiệm kỳ được ấn định

Không thể để dân đen sống trong môi trường ô nhiễm, phải
sếp hàng chen chúc, nằm dưới đất trong các bệnh viện quá
tải ...</div>

Phật dạy "TRỤ MÀ KHÔNG TRỤ". Thâm ý cao siêu của lời
dạy trên bao trùm khắp vũ trụ. Sự tiến hóa của nhân loại
đều căn cứ trên nguyên tắc nằm trong lời dạy trên. Có trụ
mới có vị trí để mà tiến. Nhưng khi vị trí đã mất tác
dụng, mà vẫn cứ cố bám để trụ vào đó thì mọi tiến hóa
lại chấm dứt, và những kết quả đã thu hoạch được lại
có thể bị mất.

Phải trụ vào cho đúng lúc mới tiến được. Và phải không
trụ vào cho đúng lúc mới bảo đảm được vừa những thắng
lợi đã chiếm, vừa con đường tiến cho tương lai.
TRỤ MÀ KHÔNG TRỤ là một chân lý thể hiện trong những sự
việc vĩ đại của loài người, cũng như trong các sự việc
nhỏ nhặt của cá nhân trong đời sống thường ngày.

Nhiều cộng đồng đã phôi thai được một nền văn minh vì
nhờ trong một lúc nào đó, các nhà lãnh đạo đã ý thức
được một cách sung mãn những vị trí cần phải trụ vào.
Nhưng sau đó hoặc vì sự thiếu lãnh đạo, hoặc vì thử
thách, do hoàn cảnh bên ngoài đưa đến, vượt qua mức độ mà
sinh lực của cộng đồng có thể ứng phó nổi, nên cộng
đồng vẫn tiếp tục trụ vào một vị trí không còn là sinh
lộ nữa. Do đó, nền văn minh vừa mới phôi thai, đã ngừng
phát triển và lâu ngày thành cằn cỗi và chết dần như cây
khô.

Các dân tộc Da Đỏ ở Bắc Mỹ đã phôi thai một nền văn minh
trụ vào sự thích nghi hóa đời sống thường ngày với vũ
trụ thiên nhiên bao quanh mình. Ví dụ, thay vì tìm cách chế áo
dầy hoặc cách xây nhà cửa giữ được sức nóng để chống
lại với giá lạnh của mùa Đông, người Da Đỏ lại chủ
trương huấn luyện cơ thể từ lúc nhỏ để chịu đựng
được các thời tiết.

Thái độ của người Da Đỏ là một thái độ tùng phục, cố
gắng thích nghi hóa cơ thể với vũ trụ thiên nhiên. Thái độ
mặc áo và xây nhà là một thái độ dùng phương tiện thiên
nhiên để chế ngự thiên nhiên.

Vì đã lựa chọn con đường như vậy cho nên nền văn minh phôi
thai của người Da Đỏ đã đào tạo được một loại người
mà sức chịu đựng đối với thiên nhiên lên đến một mức
độ phi thường. Và sự thông cảm của họ với thiên nhiên
vượt đến một trình độ ít có.

Trên lĩnh vực này, người Da Đỏ đã khiến tất cả mọi
người đều thán phục. Và người mà ông Baden Powell, nhà sáng
lập ra phong trào hướng đạo thế giới, lấy làm mẫu là
người Da Đỏ.

Tuy nhiên, sức chịu đựng của con người có giới hạn, sức
mạnh của thiên nhiên lại vô bờ bến. Tự trụ mình vào công
cuộc phi thường rèn luyện cơ thể để chống lại với thiên
nhiên, người Da Đỏ đã dấn thân vào một con đường không
có lối thoát.

Các nhà lãnh đạo Da Đỏ không nhìn thấy sự bế tắc đó nên
không lúc nào nghĩ cần phải chấm dứt sự trụ vào đó. Vì
vậy cho nên, vừa mới phôi thai, nền văn minh Da Đỏ đã ngưng
phát triển và lần lần cằn cỗi.

Theo những tài liệu khảo cổ mà chúng ta được biết tới
ngày nay thì các dân tộc ở chung quanh Bắc cực và các dân
tộc ở trên các quần đảo ở Thái Bình Dương đều lâm vào
một tình trạng tương tự. Tự trụ vào công cuộc mang sức
chịu đựng của con người để chống lại thiên nhiên. Lúc
đầu khi trụ vào vị trí đó, cộng đồng phôi thai được
một nền văn minh. Nhưng khi vị trí không còn thích nghi nữa,
cộng đồng không biết thoát ra đúng lúc. Lỗi lầm đó đã
đưa cộng đồng đến chỗ chết.

Ví dụ dưới đậy lại còn rõ rệt hơn nữa.

Luân lý Khổng Mạnh đã tạo cho cộng đồng dân tộc Trung Hoa,
một trật tự xã hội bền vững với thời gian, một cách chưa
từng thấy trong lịch sử nhân loại. Suốt trong mấy ngàn năm,
trật tự xã hội kiên cố, do luân lý Khổng Mạnh tạo nên,
không có cuộc chấn động nào lay chuyển nổi. Nhờ trật tự
xã hội vô cùng vững chắc đó, văn minh Trung Hoa phát triển
đến tột độ và soi sáng khắp cả một bầu trời. Các triều
đại Trung Hoa, kể cả các triều đại Hán tộc và các triều
đại ngoại lai, Mông Cổ và Mãn Thanh, đều bị chinh phục bởi
sức kiên cố của trật tự xã hội của Khổng Mạnh. Các nhà
lãnh đạo đều trụ vào đó và gia công xây đắp cho trật tự
Khổng Mạnh càng thêm vững chắc.

Vì vậy mà cho đến khi nền văn minh Trung Hoa, vì quá trụ vào
trật tự xã hội Khổng Mạnh, nên sinh lực phát triển đã suy
đi, không một nhà lãnh đạo nào nhìn thấy. Mài miệt trong sự
thán phục một trật tự xã hội đã cằn cỗi và thành đá,
không một nhà lãnh đạo nào nhìn thấy nền văn minh Trung Hoa
đã ngưng phát triển. Nếu không bị sự tấn công của Tây
phương, có lẽ đến ngày nay, Trung Hoa còn ngon giấc triền miên
trong cái trật tự xã hội Khổng Mạnh của mình. Trụ vào
trật tự xã hội Khổng Mạnh để phát triển nền văn minh.
Nhưng chính cũng vì trụ vào đó quá mức độ thời gian, nên
văn minh đã ngưng phát triển.

Thâm ý của lởi Phật dạy "Trụ mà không trụ" là bao quát
như vậy đó.

Nhưng trong đời sống của cá nhân, lời dạy "trụ mà không
trụ" cũng chi phối sâu xa đến các hành vi thông thường.

Trong sách Gia Ngữ có chép lại đại khái như sau:

<div class="special_quote">Thầy Tử Hạ một hôm hỏi Đức Khổng
Tử: "Đức Khổng Tử sánh với những người học trò như
Nhan Hồi, Tử Cống và Tử Lộ thì sao?"

Đức Khổng Tử trả lời: "Nhan Hồi thủ tín hơn ta. Tử
Cống thuyết khách hơn ta. Tử Lộ chiến trận hơn ta."

Thầy Tử Hạ lại hỏi: "Thế vì sao Nhan Hồi, Tử Cống và
Tử Lộ lại tôn Đức Khổng Tử làm thầy?"

Đức Khổng Tử trả lời: "Vì Nhan Hồi thủ tín mà không
biết phản tín. Tử Cống hay biện thuyết mà bất cập tảo
biện. Tử Lộ biết dũng mà không biết khiếp, biết cương mà
không biết nhu." </div>

Thầy Nhan Hồi biết trụ vào chữ tín mà không biết không trụ
vào chữ tín.

Thầy Tử Cống biết trụ vào biện thuyết mà không biết không
trụ vào biện thuyết.

Thầy Tử Lộ biết trụ vào dũng mà không biết không trụ vào
dũng.

Đức Khổng Tử vượt lên trên hết tất cả vì trong mọi
trường hợp, ngài biết trụ vào đúng lúc và biết không trụ
vào đúng lúc.

Phải biết trụ để có vị trí phát triển, nhưng phải biết
không trụ để bảo đảm cho phát triển tiếp tục.

Sự phát triển của văn minh Tây phương đến mức độ bao trùm
khắp nhân loại và khắp các lĩnh vực của đời sống, như
chúng ta mục kích ngày nay, là một sự kiện chưa tìm có trong
lịch sử nhân loại. Sinh lực đó bắt nguồn từ chỗ người
Tây phương đã thấu triệt nguyên tắc "Trụ mà không trụ"
và đã đưa nó lên thành một lợi khí khoa học và sắc bén
để tìm hiểu vũ trụ. Trong bất cứ ngành nào của kỹ thuật
Tây phương, lịch sử phát triển của ngành đó đều mang dấu
vết của nguyên tắc "Trụ mà không trụ". Ví dụ dưới
đây là thông thường nhất.

Khi quang học mới phôi thai, tất cả các nhà vật lý học Tây
phương lúc bấy giờ, Descartes, Fermat, Malus, Huygens đều trụ
vào thuyết "ánh sáng phát quang theo đường thẳng" để
khảo sát, thí nghiệm và tìm ra những định luật của quang
học hình học. Quang học hình học, như chúng ta đã biết, là
những bậc thang đầu tiên và vô cùng quan trọng của quang
học.

Nhưng, những thế hệ các nhà vật lý học sau đó, mục kích
nhiều hiện tượng quang học mà thuyết "ánh sáng phát quang
theo đường thẳng" không làm sao giải thích được. Fresnel,
Young và Newton, mặc dầu vẫn công nhận sự nghiệp di sản của
quang học hình học, đã nhìn thấy đúng lúc giới hạn của
thuyết "ánh sáng phát quang theo đường thẳng" và nhận
thức đã đến lúc không nên trụ vào đó nữa.

Nếu không trụ vào đó nữa, tất nhiên phải trụ vào một vị
trí khác để tiếp tục phát triển Quang học. Do đó, thế hệ
các nhà quang học này trụ vào thuyết "ánh sáng phát quang theo
làn sóng" để khảo cứu thí nghiệm và cuối cùng phát minh
những định luật mới về quang học vừa bao quát, vừa phong
phú hơn. Tất cả sự nghiệp quang học ba động đều xây dựng
trên thuyết mới này.

Giả sử thế hệ các nhà vật lý học đầu tiên không trụ
vào thuyết "ánh sáng phát quang theo đường thẳng" thì sự
nghiệp quang học hình học không bao giờ thành hình, và những
bậc thang đầu tiên đó của ngành quang học, không bao giờ
được xây dựng lên và sự phát triển của quang học không
được manh nha.

Nhờ những bậc thang đầu tiên đó, thế hệ các nhà vật lý
học sau mới vói tay lên được đến các hiện tượng lạ lùng
đối với thuyết "ánh sáng phát quang theo đường thẳng".
Nhưng, giả sử các nhà vật lý học của thế hệ này không
đập phá được sự trụ vào thuyết "đường thẳng" thì
sự phát triển của quang học đã ngừng ở đó và lâu ngày
sẽ cằn cỗi mà chết dần.

Nhưng trong thực tế, họ đã biết không trụ đúng lúc nên đã
bảo đảm được sự tiếp tục phát triển của quang học.

Đến giai đoạn này, lịch sử phát triển của quang học cũng
đủ để thuyết minh cho tính cách sắc bén của nguyên tắc
"Trụ mà không trụ", trong mọi lĩnh vực phát triển.

Nhưng, quang học còn phát triển hơn nữa. Và thành tích phát
triển gần đây của quang học, lại chỉ rõ hơn nữa rằng,
văn minh Tây phương đã khoa học hóa và chính xác hóa nguyên
tắc "Trụ mà không trụ" để biến nó thành một kỹ thuật
vô cùng hiệu quả để phát triển.

Sau thế hệ các nhà quang học ba động, một thế hệ vật lý
học giả khác lại phát minh ra nhiều hiện tượng vật lý, mà
thuyết "ánh sáng phát quang theo làn sóng" cũng không thể
giải thích được. Cũng như lần trước, các nhà quang học
chấm dứt đúng lúc sự trụ vào quang học ba động. Nhưng lần
này, các nhà quang học đã xem việc không nên trụ vào quang
học ba động, như là một phương pháp phát minh. Thế hệ của
De Broglie lại trụ vào thuyết "ánh sáng phát quang thành ly tử
di chuyển theo làn sóng" để khảo sát, thí nghiệm và phát
minh nhiều định luật về quang học bao quát hơn thêm và phong
phú hơn thêm. Tất cả sự nghiệp quang học xạ tử ba động
đều xây dựng trên thuyết mới này. Và những phát minh tối
tân nhất hiện nay về các quang tuyến đều căn cứ trên sự
nghiệp quang học xạ tử ba động.

Nhưng sự nghiệp xạ tử ba động sẽ không bao giờ có, nếu
sự nghiệp quang học ba động không thành hình. Và sự nghiệp
ba động không bao giờ có nếu sự nghiệp quang học hình học
không thành hình. Nhờ trụ mà có quang học hình học. Rồi nhờ
không trụ mà có quang học phát triển. Rồi nhờ trụ mà quang
học ba động thành hình. Rồi nhờ không trụ mà quang học ba
động phát triển. Rồi nhờ trụ mà quang học xạ tử ba động
thành hình.

Chúng ta có thể đoán rằng, cơ thức "Trụ mà không trụ"
sẽ theo đó mà tiếp tục diễn tiến, và vạch con đường cho
sự phát triển không ngừng của quang học.
Những sự kiện trên có giá trị, không phải riêng cho lĩnh
vực quang học mà cho tất cả các ngành của khoa học Tây
phương.

Những sự kiện trên có giá trị, không phải riêng cho lĩnh
vực khoa học mà cho tất cả các ngành của khoa học Tây
phương, nghĩa là cho tất cả các lĩnh vực của đời sống,
trong đó có lĩnh vực chính trị như chúng ta sẽ thấy dưới
đây.

Tóm lại "Trụ mà không trụ" là một chân lý phát triển.
Một điều đáng cho chúng ta nêu lên làm một câu hỏi, là
chính Đông Phương đã tìm ra chân lý trên, nhưng vì sao văn minh
Đông Phương, Ấn Độ, cũng như Trung Hoa, lại trụ vào một
vị trí cố định từ mấy ngàn năm? Những trả lời câu hỏi
này vượt ra rất xa khuôn khổ của lời kết luận này.

Trở lại vấn đề chính trị của cộng đồng dân tộc Việt
Nam trong thời kỳ hiện tại, đề tài của tập sách này, chúng
ta nhận thấy các điểm sau đây:

Trong tình hình chính trị thế giới hiện nay và trong trình độ
tiến hóa của nhân loại hiện nay, các vấn đề của dân tộc
Việt Nam, trong thời kỳ này chỉ có thể tìm được một giải
đáp nếu chúng ta trụ vào vị trí dân tộc.

Đương nhiên là vị trí dân tộc mà chúng ta đã quan niệm trong
suốt mấy trăm trang của tập sách này, không thể là một vị
trí dân tộc bế quan tỏa cảng, hẹp và nông như dưới các
triều đại quân chủ xưa kia. Vị trí dân tộc mà chúng ta quan
niệm là một vị trí dân tộc nằm trong khung cảnh thế giới,
với tất cả các dây liên hệ tinh thần và vật chất cần
phải có.

Nhưng vị trí trụ vào phải là vị trí dân tộc.

Đến lúc nào chúng ta cần phải chấm dứt sự trụ đóng vị
trí dân tộc nói đây để bảo đảm cho sự phát triển tương
lai của dân tộc, đúng theo nguyên tắc "TRỤ MÀ KHÔNG TRỤ"?

Chắc chắn trong thời kỳ này của cộng đồng dân tộc, chưa
có sự chấm dứt nói đây. Thời kỳ này gồm nhiều thế hệ
sắp đến. Chúng ta phải tin tưởng vào sự sáng suốt của các
nhà lãnh đạo sau này, để quyết định đúng lúc sự thôi
không trụ vào vị trí hiện tại.

Các nhà lãnh đạo Cộng Sản ở miền Bắc đã trụ vào lý
thuyết Cộng Sản trong thời kỳ tranh giành độc lập. Chúng ta
đã thấy trong các trang trên, sự đi đúng đường một phần
nào của họ trong một giai đoạn. Nhưng chúng ta cũng đã phân
tích các lý do vì sao sự tiếp tục trụ đóng vào phương tiện
Cộng Sản hiện nay, là một lối bế tắc cho sự nghiệp tiến
hóa của dân tộc. Chẳng những như chúng ta đã phân tích, sự
tiếp tục trụ đóng vào lý thuyết Cộng Sản sẽ không làm sao
giải quyết được công cuộc phát triển cho dân tộc, mà lại
còn mở cửa đưa các thế hệ sau này, vào một đời sống vô
cùng đen tối không lối thoát.

Trung Cộng tự mình cũng chưa giải quyết được vấn đề phát
triển cho dân tộc Trung Hoa. Từ ngày các sự viện trợ của Nga
đã chấm dứt, các công cuộc phát triển của Trung Cộng hoàn
toàn đình trệ. Do đó, tự đặt mình vào vòng ảnh hưởng
của Cộng Sản, nghĩa là của Trung Cộng, các nhà lãnh đạo
Bắc Việt tự mình đã từ bỏ công cuộc phát triển cho dân
tộc.

Hơn nữa, sự phát triển của một khối người gần 800 triệu
dân như của Trung Cộng, là một mối đe dọa cho toàn thế
giới. Và vì vậy công cuộc tìm phát triển của Trung Cộng tự
nó, dù mà Trung Cộng không có gây hấn với ai cả, cũng gây
nhiều kẻ thù. Những người này nhất định sẽ cản trở
không để cho Trung Cộng phát triển.

Các biến cố chính trị gần đây đều xác nhận sự phân tích
trên. Nay nếu chúng ta gắn liền số mạng của dân tộc Việt
Nam vào với số mạng của Trung Cộng thì hành động đó có
nghĩa là chúng ta sẽ từ bỏ công cuộc phát triển đang cần
thiết cho sự sống còn của dân tộc.

Trung Cộng giải quyết không được công cuộc phát triển của
dân tộc Trung Hoa. Nhưng số người 800 triệu dân cần phải
nuôi, là một thực tế không thể phủ nhận được. Sự bành
trướng mà Trung Cộng bắt buộc phải thực hiện dưới áp
lực nhân khẩu kinh khủng đó đã mở màn. Nếu chúng ta không
thức tỉnh thì một trong những nạn nhân đầu tiên của sự
bành trướng nói trên sẽ là chúng ta. Chỉ tưởng tượng đến
viễn cảnh đó cũng đủ cho chúng ta khủng khiếp.

Vì vậy cho nên, công cuộc chống sự xâm lăng của miền Bắc,
không lúc nào khẩn thiết cho cộng đồng dân tộc Việt Nam
bằng trong lúc này.

Và vì vậy cho nên, chúng ta thành khẩn mong mỏi các nhà lãnh
đạo miền Bắc, kịp thời nhận định đã đến lúc, vì sự
tiến hóa của dân tộc, không còn nên tiếp tục sự trụ đóng
vào phương tiện Cộng Sản nữa.


***********************************

Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận
(http://danluan.org/node/4476), một số đường liên kết và hình
ảnh có thể sai lệch. Mời độc giả ghé thăm Dân Luận để
xem bài viết hoàn chỉnh. Dân Luận có thể bị chặn tường
lửa ở Việt Nam, xin đọc hướng dẫn cách vượt tường lửa
tại đây (http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).

Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để
gửi bài viết cho Dân Luận!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét