xuất sắc nhất. Nữ diễn viên được mệnh danh là "Hoa hậu
FBI", người đã đóng hàng trăm bộ phim, đến năm 46 tuổi mới
lần đầu tiên được đề cử giải Oscar và chiến thắng của
cô, đồng nghĩa với sự thừa nhận trên toàn thế giới, đáng
để rớt nước mắt.
<div class="special_quote"><strong>Tin liên quan:</strong>
<ul>
<li><a
href="http://www.baomoi.com/Info/Canh-Dieu-2009-Ngac-nhien-that-vong-tu-A-den-Z/132/3981325.epi">Cánh
Diều 2009: Thất vọng từ A đến Z</a></li>
</ul></div>
Từ năm 1928, giải Oscar hàng năm được trao để ghi nhận
những thành tựu xuất sắc của môn "Nghệ thuật thứ bảy"
(Sáu nghệ thuật trước đó theo phân loại của Hegel là kiến
trúc, điêu khắc, hội họa, âm nhạc, múa và thi ca). Và cũng
từ những năm 20 của thế kỷ 19, giải Oscar được xem là
giải thưởng uy tín và danh giá nhất mang lại thành công, niềm
vinh dự, tự hào cho không chỉ mỗi cá nhân, mà cả quốc gia
có phim đoạt giải (sau khi giải phim nói tiếng nước ngoài
đầu tiên được trao giải)
Năm nay, lần đầu tiên điện ảnh Việt Nam mang "Đừng đốt"
đến Oscar. Nguyên nhân: Phim có yếu tố Mỹ. Được làm từ
một cuốn sách đã được dịch sang tiếng Anh, đã lưu hành
tại Mỹ và có một số ý kiến rằng "Trong phim có lửa". Tất
nhiên, yếu tố cách mạng với một cô gái anh hùng, dù có thể
câu được nước mắt của số ít khán giả VN, nhưng đã
trượt ngay từ "vòng gửi xe" bởi việc mang phim dự thi ở
giải Oscar thì dù trong giấc mơ điên cuồng nhất, bất cứ
người Việt nào và có lẽ ngay cả đạo diễn Đặng Nhật Minh
cũng biết rằng còn lâu.
Sau đó vài ngày, "Đừng đốt" đốt cháy giải "Cánh diều".
Điều không hề bất ngờ là chẳng có gì bất ngờ diễn ra khi
"Đừng đốt" đã được đoán trước là sẽ đoạt giải. Bởi
trong số 8 phim truyện nhựa, đây là bộ phim có thể trao giải
một cách an toàn nhất. Đề tài đồng tính dễ gây tranh cãi.
Đề tài chống tham nhũng dễ bị "đập bàn". Trong khi đó,
"Cách mạng", "tôn vinh", "chủ nghĩa anh hùng" thì bao giờ chẳng
được tôn vinh bởi một Ban giám khảo không có gì cách mạng,
không có một cá nhân dây máu anh hùng dù chỉ một giọt, đến
mức khi bị phản đối thì tự thủ dâm rằng: "<em>Đây là
đánh giá của Ban giám khảo</em>" (SGGP)
Phải nói thêm rằng chịu trách nhiệm bầu trọn và trao giải
Oscar là AMPAS, một tổ chức nghề nghiệp danh dự của những
người làm điện ảnh Hoa Kỳ. Cho đến năm 2007 số người
đủ tiêu chuẩn tham gia bầu chọn là 5830 người, trong đó có
1311 diễn viên (tỉ lệ cao nhất, chiếm 22 phần trăm). và trong
mấy chục năm qua, quá trình bầu chọn này được thống kê
bởi một công ty kiểm toán. Sự bầu chọn của số đông tại
giải Oscar đã cho ra những kết quả bất ngờ (phân biệt với
kiểu kết quả bỏ túi ở VN) mà điển hình là sự chiến
thắng của bộ phim hạt tiêu The Hurt Locker so với siêu phẩm
đốt rạp Avatar. Và những kết quả này, vì tính dân chủ của
nó, khiến ngay cả người thất bại cũng thấy tâm phục khẩu
phục.
Trong buổi lễ trao giải Cánh diều vừa qua, dường như không
có sự tâm phục khẩu phục, ngay cả đối với đạo diễn
Đặng Nhật Minh.
Vị đạo diễn được xem là gạo cội nhận giải trong một
nụ cười được đánh giá là "<em>không tự nhiên, gượng gạo
như thể ông đang xấu hổ</em>". Niềm vui không thể tự nhiên,
nỗi buồn cũng không thể tự nhiên khi người ta đã biết
trước tất cả, trong trường hợp "Đừng đốt" thì thậm chí
biết trước từ khi chưa làm phim. Đạo diễn Bùi Thạc Chuyên
đã phản ứng ngay sau lễ trao giải khi ông nói "Tôi không thể
nói gì về Cánh diều năm nay". Và đạo diễn Lê Hoàng thẳng
thừng té nước "Đừng đốt": Muốn có một lễ trao giải
đặc sắc thì các tác phẩm dự thi phải đặc sắc và phong
phú. Đừng hy vọng có bất cứ hình thức gì khỏa lấp điều
đó. Ông nói thêm rằng: Đã có phim "Chạy án" nhưng chưa từng
có phim "Chạy giải". Như vậy có hai khả năng xảy ra: Một,
giải không chạy được. Hai, sự chạy ấy không miêu tả
được
Hẳn đôi khi tự hỏi: Không biết có ai dám đặt câu hỏi: Bao
giờ thì những Bông sen, Cánh diều được bằng Oscar"?
Sau Cánh diều, hẳn cũng sẽ có người tự hỏi những người
dám đặt câu hỏi đó, dù chỉ tự hỏi trong lòng mình, thì
gọi là gì nhỉ: Điên, thâm thần, ảo tưởng, hay từ trên
trời rơi xuống. Là bởi những người làm điện ảnh Việt
Nam, nói như đạo diễn Lê Hoàng là "<em>đã tách nghề nghiệp
mình ra khỏi công chúng từ lâu rồi</em>".
***********************************
Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận
(http://danluan.org/node/4452), một số đường liên kết và hình
ảnh có thể sai lệch. Mời độc giả ghé thăm Dân Luận để
xem bài viết hoàn chỉnh. Dân Luận có thể bị chặn tường
lửa ở Việt Nam, xin đọc hướng dẫn cách vượt tường lửa
tại đây (http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).
Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để
gửi bài viết cho Dân Luận!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét