Tài liệu tham khảo: Hội thảo Góp ý cho Văn kiện Đại hội 11 (8)

<strong>Trần Phương:</strong> Mời các anh các chị vào thôi. Bây
giờ chắc là đến chị Hương đấy, chị chuẩn bị đi. Còn
anh chị nào muốn nói nữa thì cho biết nhé, để thu xếp. Mà
chúng ta không bị một cái giờ giấc nào khống chế cả, nói
cho đến khi nào hết thì thôi… Mời chị Hương.

<h2>(04h 59'35") Dương Thu Hương (cựu Phó Thống Đốc Ngân
hàng Nhà nước): </h2>

Vâng, xin phép các anh là cho em được ngồi.

Từ sáng đến giờ nghe các anh các chị phát biểu thì quả là
những ý kiến rất là tuyệt vời, sâu sắc và cũng rất là
đầy đủ. Phải nói là những tư duy rất là mới. Thế bây
giờ cuối cùng cũng gần hết buổi rồi thì sợ là cũng khó
nói nhưng mà tôi cũng xin mạnh dạn nói những suy nghĩ của
mình trong khi đọc cái văn bản này.

Thì đúng là từ Đại hội IX, từ văn kiện Đại hội IX đến
bây giờ cũng nói thật với các anh các chị là tôi cũng rất
chán khi đọc các nghị quyết của Đảng, phải nói thật là
như vậy. Chán là vì sao, vì nó không có gì mới, nó cứ như
là ngày xưa tôi học Đại học người ta dậy tôi Kinh tế
chính trị như thế nào thì bây giờ cũng đúng như thế. Thế
thì … cho nên chán không muốn đọc nữa. Thế nhưng mà bây
giờ cũng hy vọng là bước sang thế kỷ mới, nhận thức mới,
thông tin nhiều thì chắc là văn kiện Đại hội Đảng lần
này sẽ có những cái đặc sắc hơn, cho nên là cũng cố gắng
tìm báo để đọc. Nhưng mà đọc xong thì cũng xin báo cáo các
anh là tôi cũng có một cảm nhận là cũng rất là buồn vì là
cái văn bản, cái dự thảo này thì tôi rất là tán thành
những cái khái quát của anh Việt Phương với anh Duy Phong buổi
sáng về những nhận xét về những cái văn bản này.

Nhưng riêng cá nhân tôi tôi xin thêm một số ý nữa tức là
tôi nhìn thấy văn bản, văn bản này cái nhận thức của tôi
là tôi không thấy có gì mới và không sát với thực tế và
rất duy ý chí. Và với những cái lý thuyết mà không mới,
nhất là lý thuyết về kinh tế. Thì đấy là cái nhận xét
của tôi trong cái báo cáo này. Thế và nhìn lại thì cái dự
thảo này cả cương lĩnh rồi lẫn cả báo cáo chính trị thì
đúng là tôi cảm giác tôi đứng chung chiêng ở giữa là thấy
rằng nó không giải quyết được cái gì mới để có hướng
tiến lên cho đất nước. Nhưng mà cũng không sửa lại, không
sửa được những cái sai lầm hiện có của đất nước. Cái
sai lầm như các anh nói là nó.. những cái mất cân đối vĩ
mô, kinh tế phát triển không bền vững này, thế rồi chất
lượng không cao này v.v…

Đọc báo cáo này không thấy sửa được những cái điều đó,
cho nên cái mới không có, cái cũ không sửa được thì tôi
không hiểu rằng là sẽ dẫn đất nước đi đến đâu. Mà tôi
chỉ thấy rằng báo cáo nó vẫn cứ theo một cái nếp như là
những cái báo cáo của những Đại hội cũ, của những Đại
hội cũ mà chỉ thêm tính từ thôi. Thí dụ như là như là …
những báo cáo lần trước thì nói rằng "một số cán bộ
thoái hoá biến chất", sau đó thì "một bộ phận cán bộ
thoái hoá biến chất", bây giờ là "một bộ phận không
nhỏ thoái hoá biến chất", tức là nó thêm, thay về tính từ
thôi.

Thế rồi như các anh nói thí dụ trước kia dùng "ưu tiên"
thì giờ chuyển thành là "chú trọng" chẳng hạn. Thế thì
tôi thấy rằng nó theo khuôn mẫu cũ và nó không thay đổi.
Chính vì thế mà tôi thấy chẳng có gì mới về tư duy kinh
tế, về tư duy chính trị để đưa đất nước bước vào một
thế kỷ mới, một cái thập niên mới. Rồi lại cũng không
sửa được cái gì mà hiện có mà đang đặt ra chúng ta những
vấn đề chúng ta phải sửa. Thì cái điều đó là cái nhận
xét của tôi là như vậy.

Đi vào cụ thể thì tôi thấy rằng, thí dụ như trong cương
lĩnh viết thì rất hay nhưng mà tôi nghĩ đưa rất nhiều cái
khái niệm mà tôi chẳng hiểu được. Như cái khái niệm mà
chúng ta vẫn cứ lúng ta lúng túng là "một nền kinh tế thị
trường có định hướng xã hội chủ nghĩa" … Mà cũng báo
cáo với các anh là riêng ngân hàng thì không biết "định
hướng XHCN", "kinh tế thị trường có định hướng XHCN"
trong hoạt động ngân hàng, nó là cái gì. Thì chúng tôi cũng
khó có thể là cụ thể hóa ra được. Ngoài thế ra lại còn
"phát triển công nghiệp hiện đại … trở thành một nước
công nghiệp hiện đại theo định hướng XHCN". Thế không
biết "công nghiệp hiện đại theo định hướng XHCN" nó là
cái gì? Thế công nghiệp của XHCN nó khác với công nghiệp tư
bản à? Thế thì tại sao lại cứ có cái đuôi "theo định
hướng XHCN"?

Thế rồi "xây dựng một nền dân chủ XHCN". Thì đúng ra
ngày xưa trong học về Mác – Lênin có cái câu là dân chủ
của CNXH thì dân chủ gấp trăm lần tư bản. Thế nhưng mà tôi
với cái thiển cận tôi nghĩ dân chủ ở đâu cũng giống nhau
thôi là: người dân được phép nói, đấy là dân chủ. Xã
hội tạo điều kiện cho dân được nói, pháp luật tạo điều
kiện cho dân được nói, thì đó là dân chủ, xã hội nào cũng
thế. Lại còn cái dân chủ XHCN nữa? Cho nên từ công nghiệp
hiện đại cũng theo định hướng XHCN, thì phát triển kinh tế
thị trường cũng theo XHCN, rồi xây dựng nền dân chủ cũng
theo XHCN thì tôi không hiểu nó là cái gì cả.

Trong cái cương lĩnh thì có một ý nữa, tức là vấn đề hệ
thống chính trì và vai trò lãnh đạo của Đảng thì trong đó
có ghi là "Đảng cộng sản Việt Nam là đội tiên phong của
giai cấp công nhân, đội tiên phong của nhân dân lao động và
của dân tộc Việt Nam". Như vậy là tôi đọc cái này tôi
thấy rằng Đảng vẫn đặt dân tộc sau quyền lợi của giai
cấp và của nhân dân lao động, đứng … đặt dân tộc thứ
ba. Thì tôi thấy cái này rõ ràng là … tại sao Đảng không vì
quyền lợi của dân tộc là thiêng liêng là trên nhất, mà lại
đặt quyền lợi của giai cấp lên trên hết? Và tôi cũng đang
muốn hỏi các anh, là hiện nay chúng ta còn giai cấp công nhân
như ngày xưa không? Còn giai cấp vô sản như ngày xưa không? Hay
là bây giờ tất cả các vị hữu sản hết rồi mà lại còn
giàu có hơn cả những nhà tư bản mà nó phát triển hàng trăm
năm nữa. Vậy tại sao chúng ta cứ phải có cái lý thuyết này?
Cho nên tôi thấy điều này lợi ích của giai cấp đã được
đặt đứng trên lợi ích dân tộc thì tôi nghĩ rằng là cương
lĩnh thế thì không thể nào kêu gọi được cái đại đoàn
kết dân tộc.

Trong báo cáo chính trị thì tôi thấy rằng "ông ấy" kể
thành tựu về qui mô GDP 2010 tính theo giá thực tế là 106 tỷ
USD, gấp 2 lần năm 2005. Tôi cũng đặt một dấu hỏi là xem
lại giá của 2005 và giá của 2010 nó gấp nhau mấy lần mà
nếu mà … (bởi vì đây là tính theo giá thực tế thì 2005 nó
cũng tính theo giá thực tế 2005, 2010 nó cũng tính theo giá thực
tế 2010). Nhưng giá 2005 và 2010 nó khác nhau, vậy cái thành tựu
này có phải là thành tựu không hay nó lại là cái chuyện vì
giá nó lên cho nên nó đạt được cái con số như vậy.

Thế rồi cái nhận định về giáo dục thì chỉ nhận định
về số lượng mà không nhận định gì về chất lượng cả.
Toàn là những tỷ lệ bao nhiêu tỷ lệ bao nhiêu. Cho nên tôi
thấy nếu còn nhận định như thế này thì chẳng biết cái
kém của mình ở đâu để mà có giải pháp xử lý.

Thế rồi về văn hoá, xã hội, môi trường gì gì đấy v.v…
Nhận định là "cuộc vận động đoàn kết toàn dân xây
dựng đời sống văn hoá từng bước đi vào chiều sâu",
"môi trường và bảo vệ môi trường đã được nâng cao",
nhưng nó mâu thuẫn hoàn toàn với thực tế, là tệ nạn xã
hội tăng, an toàn xã hội không đảm bảo, văn hoá thì tôi nói
thật là chưa lúc nào văn hoá Việt Nam đồi truỵ đến như
thế. Bật TV ra, phim Việt Nam là ngay cả quảng cáo cũng là
mầu sắc sexy rất là mạnh dạn. Tôi không hiểu là nó có một
cái thuần phong mỹ tục gì cả mà tôi xem tôi phát ngượng.
Rồi ô nhiễm môi trường, an toàn vệ sinh thực phẩm v.v… Cho
nên cái nhận xét này, đánh giá này với cái thực tế tôi
nghĩ rằng nó không trúng một tí nào cả.

Thế rồi, nhận xét về dân chủ xã hội có tiến bộ, sức
mạnh đại đoàn kết dân tộc được nâng cao, dân chủ trong
đảng được mở rộng. Thì tôi thấy, tôi không biết dân chủ
trong Đảng được mở rộng kiểu gì. Nhưng mà tôi vẫn cảm
nhận rằng là cái dân chủ trong đảng vẫn là mất dân chủ
nhất so với Quốc hội. Và đấy, tôi nghĩ rằng mình là Đảng
viên, mà mình cũng không được đi bầu Tổng bí thư của mình,
chẳng được là cái quyền gì cả ngoài cái quyền họp chi
bộ hàng tháng để ngồi kể lể cho nhau nghe thôi. Cho nên là
tôi nghĩ rằng đánh giá như thế này vẫn không đúng với
thực tế.

Thế rồi "xây dựng nhà nước pháp quyền, Quốc hội tiếp
tục được kiện toàn về tổ chức". Cái vấn đề này cũng
là một đại sự. Tôi rất xấu hổ khi nói rằng Quốc hội là
cơ quan quyền lực cao nhất, có quyền gì đâu ạ mà bảo là
cơ quan quyền lực cao nhất. Thế rồi Đại biểu quốc hội và
nếu Đại biểu quốc hội là đảng viên thì lại không dám
phát biểu cái gì theo chính kiến của mình mà lại phải giơ
tay đúng với chủ trương của Đảng và Nhà nước. Cho nên
nếu là một Đại biểu quốc hội mà là vừa là đảng viên
vừa là Đại biểu quốc hội thì trong con người đó hoàn toàn
mâu thuẫn, tức là không đảm bảo được quyền lợi của cử
chi mà phải thực hiện vai trò đảng viên của mình. Và có
thể lúc ấy là phải hy sinh cái quyền lợi của cử tri đi. Cho
nên là cái nhận định về xã hội pháp quyền và Quốc hội
được tiếp tục hoàn thiện thì tôi cho rằng là … tất nhiên
tuy có tiến bộ hơn nhưng mà nó vẫn đầy rẫy những cái gì
đấy làm cho Quốc hội không thực quyền được. Không thể
thực quyền được. Và nó … nhất là cái cơ cấu Quốc hội
như hiện nay thì rõ ràng người Đại biểu quốc hội là
đảng viên thì rõ ràng người đó phải hy sinh quyền lợi của
cử tri chứ không phải là người đó bảo vệ quyền lợi của
cử tri nữa.

Về công tác xây dựng chỉnh đốn đảng, thì: "đạt được
một số kết quả tích cực". Ở đấy, ở trong này "tích
cực" là gì, là "thực hiện nghị quyết chỉ đạo của
Đảng, các chủ trương, các chương trình dự án sử dụng
đất đai, đầu tư xây dựng cơ bản, thực hành tiết kiệm,
chống lãng phí, chống tham nhũng". Tôi nghĩ đánh giá "có
kết quả" này là phi lý, không thể có được. Tôi cũng không
biết rằng có ai tổng kết cái việc thực hiện hai luật về
chống tham nhũng và tiết kiệm, chống lãng phí không. Nhưng
nếu tổng kết ra thì có lẽ … mà cũng chẳng cần tổng kết,
nhìn bề mặt, nhìn trên báo chí, chúng ta cũng có thể thấy
rằng những cuộc này là: pháp luật vẫn đang bị vi phạm rất
nghiêm trọng mà chẳng có kết quả gì cả. Các anh thấy Đại
hội của những nhà chống tham nhũng mà được có lèo tèo vài
người, có ai dám chống đâu. Mà tham nhũng nghĩa là đầy ra.
Là các anh cứ nói …, tôi nói thật với các anh về kinh tế
hai chữ "dự án" nó thiêng liêng vô cùng. Người ta cố
gắng phải tìm ra được "dự án", vì có dự án thì mới
có tiền, có phần trăm. Cho nên là cái đó là cái mà chúng ta
cứ nói rằng thế nọ thế kia thì tôi nghĩ rằng nó cũng không
thực tế. Mà thấy cái tham nhũng và cái lãng phí của Việt Nam
quá lớn luôn. Rồi cũng nhận định là xử lý nghiêm những
tổ chức, đảng viên sai phạm. Không đúng! Tôi cũng nghĩ không
đúng, không nghiêm. Tôi đặt câu hỏi là có thực sự nghiêm
không hay là không muốn xử lý? Thì lúc nghỉ buổi trưa, tôi
cũng có nói chuyện, tâm sự với các anh có những phi vụ cực
lớn nhưng cuối cùng cũng im luôn. Nếu phi vụ đó ở Trung
Quốc chắc bị bắn rồi. Nhưng ở Việt Nam bây giờ coi như
chẳng có chuyện gì cả. Thế nhưng mà bây giờ vẫn cứ… Đã
thế nó lại còn cứ thích lên dạy cho mọi người về đạo
đức. Tôi rất khó chịu ở cái chuyện đó.

Về hạn chế trong cái báo cáo chính trị. Về hạn chế thì
tôi thấy rằng cái hạn chế mà chúng ta thấy rất rõ nhất mà
trong này không đề cập đến, đó là cái khoảng cách giữa
người giàu và người nghèo ngày càng giãn rộng ra, ngày càng
rộng ra, ngày càng trầm trọng chứ không phải là cái đó
được thu hẹp lại. Cho nên … chứ không phải là "chênh
lệch giữa các vùng các miền còn lớn" đâu. Mà trong này
không hề nói tới khoảng cách chênh lệch giàu nghèo. Và bây
giờ hình thành nên những cái nhà … những nhà gọi là tư
sản nhưng mà cộng sản, những nhà tư-sản-cộng-sản. Tư sản
đỏ. Còn dân nghèo thì tôi cũng được vinh dự vào mấy năm
Quốc hội được tiếp cận với nông dân, tôi thấy họ quá
khổ luôn, họ quá bị áp bức bóc lột luôn. Hơi một tí bị
tù, hơi một tí thì bị thế nọ thế kia và đất đai bị
cướp đoạt luôn và cướp xong thì … 30 Tết tôi nhớ, có
một ông thương binh gọi điện đến cho tôi là đến giờ này
họ còn đuổi tôi ra khỏi nhà để họ giải phóng mặt bằng.
Tôi phải gọi điện lên cho đồng chí Bí thư dưới tỉnh mà
tôi làm Đại biểu: "Anh ơi, có gì đấy anh để qua tết đi.
Anh đừng làm những ngày … đến Tết, mà người ta thương
binh, người ta ăn Tết ở đâu?". Thì như vậy, ông ta không
nói gì cả, nhưng mà sáng hôm sau cái anh thương binh gọi điện
cho tôi: "Chị Hương ơi, nó đã trói tôi như một con chó, nó
đã quẳng ra giữa đường, và đất đai của tôi nó đã tịch
thu". Tôi nói thật, mà người ta thương binh chứ không phải
là một dân thường, cái điều đó tôi rất là đau. Và tôi
cảm nhận rằng cái bao nhiêu năm, bao nhiêu người hy sinh chiến
đấu để được cái ngày hôm nay nhưng mà bây giờ người ta
cư xử với những người cống hiến cho xã hội, cho nền độc
lập của đất nước này như thế. Tôi đau vô cùng nhưng tôi
không làm cái gì được. Mà Tết nhất đến nơi rồi mà còn
làm như vậy. Cho nên tôi thấy cái này là cái mà trong cái hạn
chế này không nói hết được những cái đó.

Về an ninh quốc phòng thì sáng nay các anh cũng ít nói đến
nhưng quả thật tôi đang rất là … rất là lo sợ về cái
việc này. Vì cũng dính dáng đến Quốc hội, cho nên tôi cũng
thấy rằng những vấn đề về bô – xít Tây Nguyên, vấn đề
về cho thuê rừng, vấn đề về lao động nước ngoài không
được giải quyết triệt để. Tất cả những vấn đề kinh
tế này nó dẫn đến, nó dính đến vấn đề an ninh quốc
phòng mà hiện tại không được giải quyết dứt điểm. Không
rõ ràng, không dứt khoát, còn chần chừ và e ngại. Thôi bô –
xít thì các anh cũng biết rồi không nói nữa nhưng rừng, cho
thuê rừng. Xin báo cáo các anh là các đoàn đại biểu Quốc
hội ở những địa phương mà có rừng cho thuê người ta nói
rằng sau khi cho thuê nó rào hết tất cả lại, nội bất xuất,
ngoại bất nhập, không biết bên trong nó làm cái gì. Mà cho
thuê tối thiểu là 50 năm. Mà tôi rất buồn là một đồng chí
Phó chủ tịch tỉnh một tỉnh cho thuê rừng này lại tuyên bố
rằng: "50 năm sau sẽ có người thực hiện, sẽ có người
kiểm soát giám sát". Sao mà ngây thơ thế!

Thế rồi lao động nước ngoài, thưa anh rằng nước ngoài láng
giềng chúng ta sang đây xây dựng làng xã thành phố rồi, mà
nó không mang tên China Town đâu, chưa mang tên thôi nhưng mà nó
sẽ mang tên. Rồi Quốc hội hỏi thì Bộ trưởng Lao động
Thương binh Xã hội chần chừ không dám nói. Giả sử nhà tôi
có phúc tôi được ở vị trí đó thì tôi sẽ trả lời Quốc
hội một câu rằng: "Tôi sẽ về kiểm soát, kiểm tra và nếu
mà không đúng những cái pháp luật Việt Nam tôi sẽ trục
xuất ngay". Nhưng mà không dám nói câu đó mà lại phát biểu
trước Quốc hội rằng "khó lắm", "tế nhị lắm". Thế
thì thôi, đặt họ vào … họ chiếm đất của mình hết rồi.

Và các anh cứ đi từ Bắc Ninh lên Lạng Sơn xem, tất cả các
dự án, những chỗ nào đất đai màu mỡ nhất là ở đấy các
dự án của đồng chí…"bạn lớn" của chúng ta hết. Mà
người ta đã mang dự án sang, người ta mang công nhân sang. Công
nhân Trung Quốc sang lại lấy vợ Việt Nam cắm đất đây luôn,
sát ngay Hà Nội luôn. Tôi lo cái chuyện này vô cùng tận nhưng
mà không biết rằng trong báo cáo, trong cương lĩnh chính trị
cũng như trong báo cáo chính trị, tôi thấy cái vấn đề này
quá mờ nhạt luôn, quốc phòng an ninh chép đúng như những ngày
xưa viết. Cái đó là cái rất đáng lo ngại.

Thế còn vấn đề công tác xây dựng Đảng thì cũng nói rằng
tồn tại là "còn một số đảng viên suy thoái về chính trị
tư tưởng đạo đức lối sống trong một bộ phận không
nhỏ", thì thưa các anh đấy như lúc đầu tôi dẫn dắt, lúc
đầu là "một số", rồi đến "một bộ phận", bây giờ
"một bộ phận không nhỏ". Thế thì tôi muốn đặt một
câu hỏi rằng là cái bộ phận không nhỏ này đang làm giảm
sút cái lòng tin của dân chúng đối với Đảng, mà giảm sút
nhiều chứ không phải ít đâu ạ. Thì trách nhiệm của Đảng
đến đâu mà để tình trạng này không chấm dứt, còn kéo dài
và lại còn phát triển. Mà trong báo cáo không có nói năng cái
gì cả. Thế thì tôi thấy rằng cái đó là cái mà rất nguy
hại đến cái sự an ninh của đất nước.

Tôi có đọc cái quyển sách "Mr. No" của Thông tấn xã Việt
Nam, họ nói trong cái quyển sách đó nó nói rằng tại sao Liên
Xô sụp đổ? Liên Xô sụp đổ chẳng phải vì diễn biến hoà
bình từ bên ngoài. Mà Liên Xô sụp đổ từ lòng tin của
người dân Liên Xô tan rã. Vậy thì Việt Nam chúng ta đang trên
con đường đó, nhưng chúng ta vẫn rất chủ quan. Vẫn vẽ cho
chúng ta một cái màu hồng vô cùng lớn, vô cùng đẹp để
thấy rằng cái lòng tin với Đảng, với chính quyền này rất
là sa sút rồi. Mà cái điều đó rất là nguy hiểm. Nhưng mà
trong này đánh giá rất là nhẹ nhàng. Về nguyên nhân thì quả
thật đánh giá cũng rất sơ sài, rất sơ sài, đổ cho khách
quan, đổ cho khủng hoảng, đổ cho suy thoái, đổ cho thiên tai
dịch bệnh, đổ cho yếu kém vốn có của nền kinh tế. Tôi
hỏi rằng nền kinh tế nó có tội tình gì mà tự nhiên nó
yếu kém? Có phải cái yếu kém đó tự nó phát sinh ra không hay
là do cơ chế chính sách của mình tạo ra để cho nó yếu kém?
Chứ ngày xửa ngày xưa còn bảo đất nước lạc hậu bao năm
gì gì đấy. Nhưng bây giờ 35 năm rồi, 40 năm rồi làm sao còn
cái chuyện đất nước nông nghiệp lạc hậu, yếu kém nữa.
Nó là do chúng ta, do cơ chế chính sách chúng ta làm cho cái nền
kinh tế này yếu kém. Chứ đừng nói nó vốn có, cái vốn có
này nó xa xưa lắm rồi. Cho nên cái nhận định này tôi cho là
không đúng.

Thế rồi nhận định nữa là do "sự chống phá của thế
lực thù địch". Tôi thấy chưa tìm đâu thấy cái chống phá
bên ngoài, nhưng cái niềm tin của dân đã giảm thì còn nguy
hiểm hơn cả thế lực bên ngoài. Cái điều đó là cái mà tôi
cho rằng cần phải đánh giá như thế chứ còn ba cái thằng
Việt kiều nó về lọ mọ vớ vẩn, lìu tìu, không thèm chấp.
Tất nhiên chúng ta vẫn cảnh giác nhưng chưa thấy ai chống phá
chúng ta những cái gì mà gọi là để cho đất nước này đổ
cả. Mà tôi chỉ sợ cái lòng dân này làm cho chúng ta sụp
đổ. Nó như là một toà nhà mà bị mối, mặt bên ngoài toà
nhà vẫn rất đẹp nhưng mà nó bị mối hết rồi.

Một cái điều nữa mà tôi cũng thấy rằng tôi cần phải nói.
Chính vì cái điều này mà hôm nay tôi xin phát biểu. Đó là
tất cả những yếu kém bên trên thì có một cái đoạn báo
cáo chính trị nhận định là "Ban chấp hành trung ương xin
tự phê bình trước Đảng, trước nhân dân về những khuyết
điểm yếu kém đã làm hạn chế những thành tựu và sự phát
triển của xã hội". Tôi nghĩ quá nhẹ nhàng. Với những
khuyết điểm như thế, với những tồn tại của nền kinh tế
như thế, với một cái xã hội nó ngổn ngang như thế, sờ
đến đâu có việc đến đấy, thì tại sao lại tự phê bình
mà không phải là nhận trách nhiệm trước Đảng, trước nhân
dân? (Có tiếng xen vào) … Em chưa dám nói "từ chức",
nhưng dám nhận khuyết điểm trước Đảng đi, tại sao lại
chỉ xin tự phê bình, nhẹ nhàng thế, quá nhẹ nhàng luôn. Cho
nên tôi thấy cái này nó vẫn cứ mơn trớn, ru ngủ và chỉ ru
những ai mà người ta (tiếng ông Trần Phương xen vào: "nhưng
nếu như họ viết là nhận trách nhiệm thì được hơn cái gì,
cũng qua thôi"). Thưa anh, nhận khuyết điểm, tôi nhận trách
nhiệm có nghĩa là tôi là người gây ra cái chuyện đó để
Đại hội nhìn thấy rằng ông là người gây ra cái việc đó
thì thôi xin mời ông đừng tham gia lần nữa. Em xin anh cái ý
kiến đó. Em xin ra một cái suy diễn như vậy (tiếng ông Trần
Phương xen vào: "cuối cùng Đại hội cũng chẳng tìm thấy ai
để thay con người đó cả," … nhiều tiếng cười … "cho
nên cái bi kịch của ta là ở chỗ đó đấy. Có viết 10 lần
tôi nhận trách nhiệm thì vẫn trúng cử thôi. Mà đây là Ban
chấp hành Trung ương cơ mà, 150 vị cơ mà, có phải của tớ
đâu. 150 vị …Cho nên, tôi nghĩ là nói cho vui thôi, nghĩa là
bà có phê bình thì cũng cứ phê bình cho vui vậy"). Vâng em
biết rằng em nói hôm nay cho nó vui thôi, như báo Lao động gọi
là xả sú-páp gì đấy ạ. Em nói ra cho nó đỡ … được cái
chỗ để được nói, được tâm sự nhưng mà thực ra biết
nói chẳng ai nghe. Mà nói đây để báo cáo các ông anh, đây là
những ông anh và người thầy của thế hệ chúng em thì tất
nhiên là thế hệ nhưng cũng 60 tuổi rồi. Anh Tiệm kia là thầy
giáo của em. Thì đấy, thế hệ 1, thế hệ anh, hôm nay là lần
đầu tiên được ngồi đây, được nghe các anh nói để tiếp
thu cái tư duy của các anh để mà có thể tiếp nối được tư
duy của các anh đấy. Thế thì về cái phương hướng, phát
triển đất nước thì đúng là rất đáng buồn. Chỉ chú
trọng về con số mà không chú trọng về giải pháp. Và những
tồn tại của nền kinh tế không có những giải pháp này không
giải quyết được những tồn tại đó. Cho nên lúc đầu em
nói rằng chẳng có gì mới và cũng không sửa được những sai
lầm hiện có cho nên cũng không muốn phát biểu nữa. Xin cám
ơn các anh, các chị!

<strong>Trần Phương:</strong> Chắc là chưa được nói thì tôi
ưu tiên hơn, còn ông Lược, ông nói rồi. Hả?

***********************************

Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận
(http://danluan.org/node/7436), một số đường liên kết và hình
ảnh có thể sai lệch. Mời độc giả ghé thăm Dân Luận để
xem bài viết hoàn chỉnh. Dân Luận có thể bị chặn tường
lửa ở Việt Nam, xin đọc hướng dẫn cách vượt tường lửa
tại đây (http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).

Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để
gửi bài viết cho Dân Luận!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét