"<em>Thuế làm khổ dân, Thủ tướng xin lỗi</em>" đó là
những tít tựa rất kêu xuất hiện trên báo chí truyền thông
hôm nay (29-04-2014). Bên cạnh lời xin lỗi là hình ảnh tươi
cười của ông Thủ tướng bệ vệ giữa vòng vây doanh nghiệp
bên lề Hội nghị chính phủ. Tội nghiệp nhân dân (khoan nói
đến tội nghiệp các doanh nghiệp) để chờ đợi lời xin lỗi
như thế đến tai dân đen thấp cổ bé miệng thì đời sống
của họ đã bị đẩy vào bước đường cùng…
Viết đến đây bỗng nhiên nhớ vụ chìm phà Sewol bên Hàn
Quốc làm chết hàng trăm học sinh mà thủ phạm là những
người chủ phà tắc trách. Đồng ý là thủ phạm đã bị giam
nhưng cổ nhân có câu "nhà dột từ nóc dột xuống" nên ông
Thủ tướng xứ kim chi cảm thấy "liên đới trách nhiệm"
và xấu hổ đến nỗi phải lên tiếng từ chức… Từ chuyện
từ chức sòng phẳng ở xứ người lại liên tưởng đến
chuyện xứ nhà qua các vụ việc đau lòng gần đây về y tế,
giáo dục, giao thông, công an bức cung tra tấn nhục hình…
Những vụ việc rùm beng kiểu đó cả thế giới đều biết
nhưng chẳng thấy ai cúi đầu sám hối hoặc can đảm nhận
lỗi về mình để xin… từ chức. Đó là chỉ nói về các vị
Bộ trưởng chịu trách nhiệm trực tiếp, chưa nói đến hệ
thống lãnh đạo "hình chóp nhọn kim tự tháp" bên trên.
Chẳng lẽ công thức "tu, tề, trị, bình" đã bị tuyệt
diệt rồi sao ? Không tu thân, tề gia thì làm sao trị quốc,
bình thiên hạ. Chẳng lẽ "hạ tắc loạn" mà không phát sinh
từ "thượng bất chính"?
Nay nhân sự kiện ông Thủ tướng tươi cười xin lỗi "thuế
làm khổ dân, khổ doanh nghiệp" tôi sực nhớ đến bài thơ
LỜI AI ĐIẾU CHO CẦU CẦN THƠ đăng trên báo Công giáo và dân
tộc hồi đó. Bài thơ nói về sự vô trách nhiệm của những
người có chức có quyền đối với tính mạng công nhân. Và
tất nhiên không có lời xin lỗi nào của những người có
chức có quyền có thể làm hồi sinh đồng loại đáng thương
của họ được…
<h2>LỜI AI ĐIẾU CHO CẦU CẦN THƠ</h2>
Cầu Cần Thơ không phải cầu sông Kwai
Không phải cây cầu xây trong thời chiến
Không bị dội bom, không có súng kề đầu
Chỉ có những bản hợp đồng khổng lồ tiền bảo hiểm
Khi tôi viết dòng chữ này thì người thứ 50 đã lìa đời ngay
bệnh viện
Những người tiếp theo đang vật lộn với tử thần
Những nông dân ký giao kèo bằng miệng
Nuôi mẹ già, nuôi con dại, nuôi thân
Khi tôi viết dòng chữ này thì ruộng đất vẫn bỏ hoang
Con trâu buồn thiu, máy cày rêu bám
Tấc đất ngày nay không phải tấc vàng
Người trồng lúa thành công-nhân-ngoại-hạng
Làm sao thống kê hết các thông tin choáng váng
"Kỹ sư Hiroshi Kudo từng khuyến cáo nhà thầu"
"Lạnh lùng thi công mà không thử qua trụ tạm"
Sinh mạng con người thử thách trước bể dâu
"Chín Con Rồng Cửu Long" chờ đợi một cây cầu
Không ai chờ đợi một lời xin lỗi
Không lời xin lỗi nào băng bó được cơn đau
Vợ góa, con côi, ngày ngày bụng đói
Máu đã chảy trên những lời nói dối
Trên quyền uy, trên những chiếc bàn tròn
50 người chết có cần ai sám hối
Có cần ai nhỏ lệ ban ơn?
2.10.2007
29-04-2014
***********************************
Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận
(https://danluan.org/tin-tuc/20140429/bui-chi-vinh-khi-ong-thu-tuong-xin-loi),
một số đường liên kết và hình ảnh có thể sai lệch. Mời
độc giả ghé thăm Dân Luận để xem bài viết hoàn chỉnh. Dân
Luận có thể bị chặn tường lửa ở Việt Nam, xin đọc
hướng dẫn cách vượt tường lửa tại đây
(http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).
Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để
gửi bài viết cho Dân Luận!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét