Kính thưa quý vị,
Tôi là Trần Thị Ngọc Minh, hôm nay tôi được có mặt ở đây
để trình bày câu chuyện về người con gái Út của tôi là
Đỗ Thị Minh Hạnh, 28 tuổi một tù nhân lương tâm tại Việt
Nam, chỉ vì giúp đỡ những công nhân khốn khổ, những nông
dân bị cộng sản Việt Nam cướp đất, cướp nhà mà nhà
nước cộng sản bắt con tôi giam vào tù.
Có lẽ quý vị ngồi đây, tại nước Mỹ này, quý vị không
thể biết hết tình cảnh của công nhân tại Việt Nam, những
người trực tiếp làm ra của cải, trong đó có những hàng hóa
do họ làm ra được bán sang Hoa Kỳ. Họ đã sống và làm việc
trong những điều kiện hết sức tồi tệ, họ cư trú trong
những khu nhà thiếu tiện nghi, mất vệ sinh, chật chội. Có
hàng trăm vụcông nhân bị ngộ độc thực phẩm từ bữa ăn do
công ty xí nghiệp cung cấp. Họ phải làm việc từ 12 đến 15
giờ mỗi ngày nhưng chỉ được trả lương bình quân 70 đôla
mỗi tháng. Nhiều trường hợp bị chủ không trả lương, không
đóng bảo hiểm, sa thải khi ốm đau, gặp tai nạn lao động
thì không bồi thường đầy đủ. Họ không được quyền thành
lập công đoàn riêng để bảo vệ cho mình.
Con gái tôi cùng Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương và
nhiều người khác đã đến giúp đỡ công nhân đấu tranh với
giới chủ bảo vệ các quyền tối thiểu của họ, nhưng cả ba
người đều đã bị nhà nước cộng sản Việt Nam bắt, đánh
đập và kết án nặng nề.
Trước đây, luật sư Lê Thị Công Nhân và nhiều người khác
tham gia thành lập nghiệp đoàn độc lập đã bị kết án
nhiều năm tù, riêng Lê Trí Tuệ đã trốn chạy sang Campuchia xin
Cao ủy Tỵ nạn Liên Hợp Quốc che chở vẫn bị công an Việt
Nam sang bắt đi mất tích đến nay đã 6 năm.
Con tôi bị bắt vào ngày 23/02/2010 tại Di linh-Lâm Đồng, Tại
đây, tôi đã chứng kiến công an bắt và đánh con tôi bể
miệng, chảy máu đầy mặt. Sau đó đưa đi biệt giam 8 tháng
tại bộ công an rồi mới đem ra xét xử.
Phiên tòa lần thứ nhất vào ngày 26-10-2010 tại Trà Vinh, con
tôi cùng hai người bạn không có luật sư bào chữa và công an
đánh đập tàn nhẫn con tôi trước sân tòa. cả ba bạn trẻ
bị kết án: Hùng 9 năm tù giam, Chương và Hạnh mỗi người 7
năm tù giam.
Giữa tháng 3/2011, công an trại giam Trà Vinh đã cho tù nhân hình
sự đánh đập con tôi tại phòng giam.
Tháng 4/2011, khi chuyển trại giam từ Trà Vinh về Long An, con tôi
đã bị còng tay, xích chân, bịt miệng và bị đánh đập trong
thùng xe chở tù.
Ngày 6/05/2011, con tôi lại bị chuyển về Bình Thuận. tại
đây con tôi bị chuyển qua nhiều phân trại giam, công an cưỡng
con tôi lao động nhưng con tôi liên tục phản đối cưỡng bức
lao động trong nhà tù.
Cuối tháng 4/2013, con tôi bị chuyển đến trại giam Đồng
Nai, Tại đây, con tôi bị cưỡng bức làm hạt điều xuất
khẩu, con tôi phản đối việc cưỡng bức lao động và ngược
đãi tù nhân thì bị công an cho nhiều tù nhân hình sự
đánh con tôi cùng một lúc, trong đó một lần bị đánh khi
đang tắm không mảnh vải che thân. Hậu quả là con tôi đã
bị đau thần kinh đầu. Con tôi bị teo và đau nhức và có
khối U ở trong một ngực trái nhưng nhà tù không cho đến
bệnh viện để điều trị chuyên khoa.
Để uy hiếp tinh thần của con tôi và gia đình tôi, ngày
02-10-2013, công an chuyển con tôi cùng với nữ tù nhân tôn
giáoMai Thị Dung từ Đồng Nai đến Thanh Xuân - Hà Nội. Trên
đoạn đường dài hơn 1700km, cả hai đang bị bệnh vẫn bị
trói tay, xích chân trong thùng xe như những con vật và họ đã
bị ngất xỉu nhiều lần.
Từ khi con tôi bị bắt giam cho đến nay, công an luôn ép buộc
con tôi nhận tội để được khoan hồng, nhưng con tôi không
chấp thuận.
Thưa quý vị,
Bao năm nay, đảng cộng sản Việt Nam đã lừa dối cả thế
giới, lừa dối Liên Hiệp Quốc và cả chính phủ Mỹ về vấn
đề công nhân và lao động tại nước chúng tôi. Tổng Liên
đoàn Lao động Việt Nam hiện nay là do đảng cộng sản thành
lập, tất cả các cấp lãnh đạo đều là đảng viên cộng
sản. Chủ tịch là ông Đặng Ngọc Tùng, ủy viên Trung ương
đảng cộng sản. Mục đích của họ là để giám sát và kiềm
tỏa công nhân, giúp đảng khai thác và bóc lột công nhân.
Từ năm 1995 đến nay đã có gần 5 ngàn cuộc đình công của
công nhân. Những cuộc đình công đó do công nhân tự tổ
chức, dưới sự hướng dẫn và giúp đỡ của những người
hoạt động nghiệp đoàn bí mật. Công đoàn của nhà nước
Việt Nam không bao giờ đứng về phía họ, ngược lại còn
chỉ điểm cho công an đàn áp và bắt bỏ tù những người tổ
chức đình công.
Hiện nay, có hàng trăm tù nhân lương tâm đang sống trong địa
ngục trần gian tại các nhà tù cộng sản Việt Nam như con gái
tôi, như nhà sáng lập Công Nông Đoàn Kết Đoàn Huy Chương,
sinh viên Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, linh mục Nguyễn Văn Lý, mục
sư Nguyễn Công Chính, blogger Nguyễn Văn Hải, Ts. Cù Huy Hà Vũ,
doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức, luật sư Lê Quốc Quân, sinh
viên Đinh Nguyên Kha, tín đồ Mai Thị Dung, tín đồ Nguyễn Văn
Lía, nhà báo Tạ Phong Tần, cựu chiến binh Nguyễn Hữu Cầu,
dân oan Trần Thị Thúy, v.v... Tôi xin cung cấp cho Ủy hội Nhân
quyền Tom Lantosdanh sách gần 600 tù nhân chính trị và tôn giáo
kèm theo. Danh sách tù nhân này do các cựu tù nhân chính trị và
thân nhân, bạn bè các tù nhân cung cấp thông tin. Với danh sách
các tù nhân này, tôi mong được quý vị và các tổ chức nhân
quyền trên thế giới quan tâm đến họ cũng giống như quan tâm
đến con tôi vậy.
Tôi biết đã có nhiều tổ chức quốc tế đến Việt Nam để
thị sát cuộc sống của giới công nhân, nơi giam giữ tù nhân.
Các tổ chức ấy đã bị nhà nước Việt Nam lừa gạt bằng
cách chuẩn bị sẵn một số nhà trọ của công nhân, nhà ngục
của tù nhân rất tiện nghi và sạch sẽ, huấn luyện một số
công nhân và tù nhân nói với phái đoàn các nước những lời
tốt đẹp (nhưng dối trá) về điều kiện ăn ở, làm việc
tại nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Ít ai biết rằng, đằng sau bức tường được trang trí xinh
đẹp là địa ngục khủng khiếp của tù nhân. Hàng trăm nhà
tù to lớn trải dài khắp trên đất nước Việt Nam là những
công xưởng sản xuất hàng hóa xuất khẩu như hạt điều,
hàng thủ công mỹ nghệ. Người tù làm việc không được
đạt chỉ tiêu sẽ bị biệt giam hay bị trừng phạt. Cai tù và
nhà tù ngày càng giàu thêm nhờ việc bóc lột những người
bị giam giữ.
Tôi rất ngạc nhiên và cảm thấy chua chát khi nghe các phát
biểu của nhiều chính khách, các bản điều trần của một
số chính phủ, một số tổ chức ca ngợi nhà cầm quyền cộng
sản Việt Nam đang có tiến bộ về nhân quyền, về chính sách
tôn giáo, về chế độ lao động.
Kính thưa quý vị,
Tôi hiểu quyền lợi kinh tế quốc gia đối với nước Mỹ là
tối thượng, nhưng đối với chúng tôi nước Mỹ cũng là tấm
gương tranh đấu cho nhân quyền. Chính vì vậy mà tôi được
có mặt tại nơi đây hôm nay.
Tôi thỉnh cầu quý vị, bằng vị thế của mình, xin hãy dùng
mọi cách để áp lực nhà nước cộng sản Việt Nam trả tự
do vô điều kiện cho con tôi và tất cả những tù nhân lương
tâm, nhất là trong khi Hoa Kỳ đang thương thảo hiệp ước
đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) với nhà cầm quyền cộng
sản Việt Nam,
Tôi cũng tha thiết thỉnh cầu quý vị giúp đỡ tôi kịp thời
can thiệp với nhà nước cộng sản Việt Nam cho gia đình tôi
bảo lãnh con tôi ra ngoài để đến bệnh viện điều trị căn
bệnh mà chúng tôi nghi ngờ với triệu chứng ung thư vì đã
phát hiện có khối U trong ngực trái của con tôi.
Xin cám ơn Quý vị. Nguyện cầu Thượng Đế chúc lành cho Hoa
Kỳ và cho Quý vị!
***********************************
Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận
(https://danluan.org/tin-tuc/20140117/ban-dieu-tran-cua-ba-tran-thi-ngoc-minh-truoc-uy-ban-nhan-quyen-tom-lantos-ha-vien),
một số đường liên kết và hình ảnh có thể sai lệch. Mời
độc giả ghé thăm Dân Luận để xem bài viết hoàn chỉnh. Dân
Luận có thể bị chặn tường lửa ở Việt Nam, xin đọc
hướng dẫn cách vượt tường lửa tại đây
(http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).
Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để
gửi bài viết cho Dân Luận!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét