cùng nên phải viết ra những dòng này.
Khoảng một tháng nay chắc ai cũng nghe nhiều về tình trạng  
game online và những chính sách đã được các cấp lãnh đạo  
yêu quý của chúng ta đề ra. Đây có lẽ cũng là nhờ hiệu  
quả quá tốt của những bài báo đầy tính "chân thật" đã  
được đưa đến từng gia đình trong thời gian qua. Từ chân  
thật ở trên tôi để trong dấu nháy không phải với bất cứ  
một ý nghĩa mỉa mai nào cả, mà sự chân thật đó đã vượt  
quá mức cần thiết, vượt quá những yêu cầu của xã hội.  
Nhưng phải nói thêm là giới truyền thông của VN chúng ta đã  
đặt ra một cái nhìn quá lệch lạc về giới trẻ, họ đã  
tạo nên hình ảnh những người tiêu biểu của thanh niên hiện  
nay: lêu lổng, vượt khỏi sự kiểm soát của gia đình, lối  
sống khổng giống ai, nghiện game, sa đọa với những thú ăn  
chơi không giống ai, sẵn sàng làm liều để thỏa mãn nhu cầu  
bản thân,... và còn nhiều nhiều điều khác nữa...
Nhiều người đặt ra một câu hỏi đối với giới trẻ:  
"Chúng bay làm thế để làm gì? Phá làng phá xóm!", vậy tôi xin  
đáp lại bằng một câu hỏi khác: "Vậy hình ảnh mẫu mực  
của giới trẻ bây giờ là gì?". Không lẽ là hình ảnh những  
Đảng viên trẻ, những người công hiến hết mình vì Đảng,  
vì dân, sống như những thế hệ đi trước vài thập kỉ? Tôi  
không muốn đề cập đến vấn đề Đảng ở đây, vì bản  
thân tôi không quan trọng việc đó. Nhưng xin thưa, muốn đóng  
góp cho xã hội không phải chỉ có duy nhất một hình tượng  
mẫu mực đó. Những bạn trẻ tuy có cổ quái, có xa lạ với  
những thế hệ đi trước, nhưng họ đã và vẫn đang là những  
người có những đóng góp quan trọng đầu tiên trong đời họ,  
để trở thế hệ kế thừa Đất nước sau này. Về bản thân,  
tôi không nghĩ cách sống là quan trọng, bởi cho dù họ khác  
người, nhưng chỉ cần họ có ích cho xã hội và không gây  
ảnh hưởng tiêu cực hay suy đồi những chuẩn mực đạo đức  
căn bản thì có lẽ ta không nên có bất cứ điều gì phải  
phàn nàn về họ. Xã hội ngày càng phát triển, gánh nặng  
tương lai và đất nước đặt nặng trên vai thế hệ trẻ,  
vậy họ có xứng đáng được có những phút thể hiện mình  
hay không? Họ có đáng được có những lúc được thoát ra  
khỏi những nề hà và chuẩn mực đã quá xưa cũ, để họ  
được là chính họ, như con chim được thoát khỏi chiếc lồng  
cũ kĩ? Tuân theo những hình ảnh và chuẩn mực xưa cũ là tốt,  
nhưng cũng không thể cấm một thế hệ mới đang muốn thoát  
khỏi những điều cũ kĩ đó.
Đã đề cập đến mặt này thì cũng phải nói đến mặt kia  
của giới trẻ. Đúng là giới trẻ hiện nay đã có xuất hiện  
những hiện tưởng nhức nhối không tìm được hướng giải  
quyết. Nhưng đó không phải là phần lớn giới trẻ hiện nay  
mà chỉ là thiểu số. Những hiện tượng như giết người vì  
game, bạo lực học đường đã trở nên nhan nhản. Qua đó có  
lẽ chúng ta cũng nên nhìn lại mình một cách chân thật, chứ  
đừng nên nhìn theo kiểu chẳng đặng đừng lắm mà liếc qua  
loa, rồi lại tự nhủ "thôi xử lý thế tạm ổn rồi". Nhìn  
thẳng vào sự thật rằng bất cứ ai trong chúng ta có lẽ cũng  
mang một phần trách nhiệm khi những việc ấy xảy ra trong  
chúng ta. Trước tiên là gia đình, gia đình là tế bào của xã  
hội, những hiện tượng như thế xảy ra thì trách nhiệm  
trước tiên và nặng nề nhất là từ phia gia đình, bởi không  
dưng một ai đó được chăm sóc và quan tâm tốt lại có thể  
làm những điều khủng khiếp như thế. Tiếp theo là nhà  
trường và xã hội, đó là những cái nôi quan trọng đào tạo  
nên thế hệ trẻ, liệu có hợp lý không khi một điều gì đó  
xảy ra ngay trong trường mà hiệu trưởng hay giáo viên phụ  
trách lại có thể nói "chúng tôi không thể theo dõi nên không  
thể biết". Xin thưa đừng trốn tránh, vì việc để chuyện  
đó xảy ra cũng đã là trách nhiệm của họ rồi, càng trốn  
tránh càng thể hiện sự không thành thật và lẻo mép của  
họ.
<div class="boxright200"><div class="quotebody"><div class="quoteopen"><img  
class="quoleft" src="/misc/quoleft.png"/></div>Chính từ những điều  
nhỏ nhất như vậy đã ảnh hưởng và định hình cho nhân cách  
một đứa trẻ, việc đứa trẻ đó trở thành người như thế  
nào khổng phải lỗi của nó, mà nên xem xét lại chính gia  
đình và môi trường trưởng thành của đứa trẻ đó.<img  
class="quoright" src="/misc/quoright.png"/> <br  
class="quoteclear"></div></div>
Đó là hai mặt của giới trẻ hiện nay theo cách khái quát  
nhất mà tối nghĩ. Đúng là giới trẻ cũng có những mặt  
xấu, nhưng mặt xấu đó là do nhân cách của họ đã bị tiêm  
nhiễm bởi những thứ độc hại xung quanh họ. Tôi đã từng  
chứng kiến cách nhiều gia đình dạy con của họ mà tôi không  
bao giờ có thể tưởng tượng ra được, tuy đôi lúc họ cũng  
xót con xót cái, nhưng nhìn cái cách họ giáo dục đứa trẻ,  
tôi không nghĩ đó có thể chính là đứa con họ rứt ruột sinh  
ra. Chính từ những điều nhỏ nhất như vậy đã ảnh hưởng  
và định hình cho nhân cách một đứa trẻ, việc đứa trẻ  
đó trở thành người như thế nào khổng phải lỗi của nó,  
mà nên xem xét lại chính gia đình và môi trường trưởng thành  
của đứa trẻ đó.
Đó là giới trẻ, vậy còn cái nhìn hiện nay của xã hội  
đối với họ? Như đã nói ở trên, cái nhìn của xã hội  
hiện nay đã hoàn toàn lệch lạc, mà theo tôi, chủ yếu là do  
những phương tiện thông tin, đặc biệt là báo chí. Tôi có  
thể tự nhận mình là một đứa lang thang rất nhiều, và đã  
được chứng kiến rất nhiều điều, mà khi lên báo, đã bị  
bóp méo hoàn toàn. Tôi cũng như bất cứ ai khác sẽ không bao  
giờ phủ nhận sức mạnh của truyền thông và báo chí, cũng  
như những lợi ích, ảnh hương lớn lao tích cực của họ  
đối với xã hội, nhưng có lẽ ta nên nhìn nhận kĩ lại xem  
ngoài những gì họ đã làm họ đã có những sai lầm gì.
Sai lầm trầm trọng nhất của họ là đã xây dựng nên hình  
ảnh giới trẻ hiện nay quá lệch lạc, kệch cỡm. Nhìn vào  
mọi tờ báo tiên tiến nước ngoài, ta hoàn toàn có thể thấy  
nội dung chính của họ là sự phát triển của đất nước, là  
những gì đã và đang diễn ra chứ không phải chỉ tập trung  
vào những chuyện giật gân như thời gian gần đây các báo  
vẫn giật tít, đại loại như: "Game thủ giết người", "Cháu  
giết bà để lấy tiền chơi game"... những điều như vậy  
được xem là sự xấu hổ của những người có trách nhiệm  
đối với cộng đồng, họ không rêu rao lên như vậy rồi lên  
tiếng xin lỗi hay bào chữa, mà họ thầm lặng, thầm lặng  
nhận trách nhiệm và khắc phục hậu quả.
Tôi chỉ xin đơn cử nói về tình trạng game hiện nay để nêu  
rõ những sai lầm của báo chỉ truyền thông Việt Nam thời gian  
gần đây.
<div class="special_quote">"<em>Cộng đồng game thủ mở rộng, đấy  
là một điều đáng mừng nhưng cũng rất đáng lo khi mà có  
rất nhiều thành phần tham gia chơi game. Có nhiều kẻ xấu lợi  
dụng môi trường ảo của game để vi phạm pháp luật. Nhưng  
cũng có không ít bạn trẻ quá mê đắm vào thế giới màu sắc  
mà quên đi mất mình có một cuộc sống thực, họ chìm trong  
đó và không thể kiểm soát nổi suy nghĩ của bản thân dẫn  
đến những hành động xấu và gây hại tới người xung quanh.  
Tất nhiên, đó chỉ là những con sâu làm rầu nồi canh, thế  
nhưng, dường như cộng đồng game Việt đã bị săm soi quá  
đáng khi xã hội chỉ nhìn vào những mặt tiêu cực họ mang  
tới.</em>
<em>Khoảng 2 năm trở lại đây, hàng loạt những bài báo kiểu:  
Game thủ giết người, Game thủ đánh người gây hại, Game thủ  
cưỡng bức vì ảnh hưởng trò chơi, Game thủ bỏ học, Game  
thủ..... nói chung là toàn những việc xấu. Những title giật  
gân đánh mạnh vào trí tò mò người đọc kiểu: cướp giết  
hiếp liên tục được những trang báo mạng cập nhật hàng  
ngày. Người đọc thấy lạ cũng click vào, lượng views mỗi  
bài như thế tăng ầm ầm, bên đưa tin lại càng thích thú  
đẩy mạnh những tin tức kiểu này. Vậy là ngày nào bật máy  
lên, lướt web, cũng đầy rẫy những vụ giết người cướp  
của do game thủ gây ra.</em>
<em>Giới game thủ ngáp ngắn ngáp dài: "Nhảm". Người ngoài  
nhìn vào đánh giá: "Đúng là một lũ vô học chỉ suốt ngày  
cắm mặt vào game bạo lực, chả làm được trò trống gì".  
Lâu dần thành quen, bây giờ cứ có vụ việc nghiêm trọng nào  
có liên quan đến giới trẻ, là y như rằng người ta phải lôi  
ngay game vào như một cách để đổ lỗi và trong tiềm thức  
của xã hội: Game là một thứ xấu xa ngang hàng với những tệ  
nạn.</em>"</div>
Với sự phát triển và lanh truyền nhanh đến chóng mặt hiện  
nay, chỉ cần một mẩu tin được phát ra, thì chỉ vài giờ sau  
có lẽ cả cộng đồng mạng đều biết đến. Sức mạnh lớn  
đến vậy nhưng kèm theo nó là sự lệch lạc mà chỉ cần một  
li là lạc đến cả dặm. Các báo các đài cứ vô tu giật  
những tít thật sốc, cốt cũng là muốn tăng doanh thu, tăng  
lượng người theo dõi, vì xét cho cùng họ cũng cần thu lợi  
cho chính họ. Chính sự câu khách này đã khiêu khích sự tò mò  
và lo lăng của đại đa số các bậc phụ huynh, mà phải nói,  
phụ huynh tôi cũng là một ví dụ. Những ngày qua không biết  
tôi đã phải nghe bao nhiêu câu chửi và nhắc khéo chỉ vì tôi  
đam mê một game e-sport. Dường như giới truyền thông, mà kéo  
theo cả xã hội, đã chỉ xoáy vào 1 bộ phận nhỏ của những  
người chơi game mà quên rằng đại đa số những người chơi  
game là những người rất biết suy nghĩ, mà 1 số còn suy nghĩ  
rất sâu sắc. Những người chơi game khổng phải chỉ có  
những niềm đam mê bên bàn phím và con chuột mà còn có những  
chương trình ngoài trời, hội thao, chương trình từ thiện, và  
trong thâm tâm, họ tự nhắc mình cũng như lẫn nhau, rằng thế  
giới ảo là không thực, rằng cuộc sống của họ bên ngoài  
thế giới ảo đó, và họ tuy có đam mê những vẫn luôn phấn  
đấu xây dựng một cuộc sống tốt đẹp và có ý nghĩa nhiều  
hơn.
<div class="special_quote">"<em>Và có lẽ, hậu quả của những bài  
báo kiểu đó chúng ta đang dần nhìn thấy. Cấm chơi game sau 22h  
- game thủ sẽ làm gì sau mốc thời gian đó khi với nhiều  
người, 22h họ mới bắt đầu chơi game? Ngoài những game thủ  
là học sinh, còn những công chức, người đi làm chỉ có thời  
gian rỗi sau 22h? Họ cũng sẽ "bị quản lý"? Thang điểm đánh  
giá mức độ bạo lực của trò chơi? Và rồi CS sẽ bị liệt  
vào hàng game giết người hàng loạt với vũ khí nóng, StarCraft  
có sự xuất hiện của hạt nhân và bomp - hẳn sẽ châm ngòi  
cho trẻ nhỏ tư duy chiến tranh, DotA sẽ trở thành một game  
giết chóc. Nghe thật nực cười và không cần thiết. Và từ  
bây giờ, chúng ta có khả năng sẽ không được online vào sau  
23h? Đây thật sự là một bi kịch mà các game thủ hoàn toàn  
không mong đợi.</em>"</div>
Game tốt hay xấu còn do người chơi nó, bản thân tôi tự nhận  
mình ghiền, nhưng không phải ghiền theo dạng có thể làm bất  
cứ điều gì để được chơi. Do đam mê nên tôi chơi hết  
mình trong mọi giấy phút được thỏa chí, để khi ra đời  
thực, tôi biết được tôi vẫn còn là chính tôi, tôi vẫn  
biết được những mục tiêu trước mắt của đời mình là  
gì. Và xin nói thêm một điều, qua game tôi đã quen biết rất  
nhiều người, từ gosu cho đến mới tập chơi, mà phải công  
nhận rằng, suy nghĩ của họ sâu sắc hơn tôi gấp vạn lần.  
Chơi game cũng đã giúp tôi tự trui rèn mình hơn những tính  
cẩn thận, tỉ mỉ, óc tập trung, học cách tôn trọng người  
khác và đặc biệt hơn là sự đoàn kết và tinh thân đồng  
đội.
Cái gì cũng có hai mặt tốt xấu của nó, truyền thông Việt  
Nam đã quá lệch lạc vào mặt tiêu cực mà quên đi nhiều mặt  
tích cực của nó. Hệ lụy tất yếu là cả một bộ phận  
đại đa số những người chơi một cách nghiêm túc đã phải  
gánh chịu những điều tiếng mà họ thật sự không đáng  
phải nhận. Như đã nói ở trên, chơi game không xấu, tốt xấu  
là ở người chơi, chỉ mong truyền thông và xã hội có một  
cái nhìn tích cực hơn, và đừng quên những gì game thủ đã  
công hiến cho nước nhà. Chẳng phải rất nhiều người đã  
từng rất tự hào khi là cờ Việt Nam tung bay trên bục cao  
nhất của ACG 09, AIG 3 hay mới đây là ACG 10 hay sao? Xin đừng  
mất niềm tin vào những con người rất đáng được xã hội  
tin tưởng và coi trọng. Đừng bỏ quên công sức mà nhiều  
người đã, đang và sẽ công hiến cho cộng đồng.
Đó chỉ là đơn cử của một hiện tượng đang rất được  
tranh cãi hiện nay, tôi đã chứng kiến rất nhiều điều khác  
mà có lẽ nếu viết ra thì có đến sáng cũng chẳng hết...  
Đây chỉ là những suy nghĩ của tôi, và theo tôi là giống với  
rất nhiều người khác tôi đã gặp, truyền thông Việt Nam đã  
quá sai lầm khi xây dựng một hình ảnh giới trẻ như vậy, hy  
vọng sẽ có một ngày truyền thông nghĩ thoáng hơn và dừng  
những kiểu đưa tin như vậy, những người chịu ảnh hưởng  
trực tiếp hẳn sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, và cả bản  
thân tôi cũng thế. Giới trẻ còn rất nhiều những người  
tốt, cho dù họ khác người thế nào, họ có lệch lạc với  
những lối suy nghĩ cũ, nhưng họ không suy đồi, họ luôn tự  
khẳng định mình, và luôn đóng góp cho xã hội, bằng cách này  
hay cách khác...
<em>Bài viết có sử dụng nguồn từ một số trang khác</em>
***********************************
Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận  
(http://danluan.org/node/5832), một số đường liên kết và hình  
ảnh có thể sai lệch. Mời độc giả ghé thăm Dân Luận để  
xem bài viết hoàn chỉnh. Dân Luận có thể bị chặn tường  
lửa ở Việt Nam, xin đọc hướng dẫn cách vượt tường lửa  
tại đây (http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây  
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)  
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).
Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress  
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),  
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp  
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để  
gửi bài viết cho Dân Luận!
 
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét