Pages

Ngô Quỳnh - Kinh tế Việt Nam sau khủng hoảng

<div class="special_quote">Tác giả gợi ý một hướng đi cho nền
kinh tế Việt Nam – vào thời điểm đã ra khỏi cuộc khủng
hoảng – là đầu tư vào nông nghiệp. Chúng tôi và có lẽ
nhiều người đều rất tán thành. Nhưng vấn đề là đầu tư
theo cách nào và đặt mục tiêu lợi ích như thế nào? Để bàn
sâu vào những câu hỏi hắc búa này, không chỉ cần đến
những chuyên gia kinh tế hay kỹ thuật đơn thuần mà còn rất
cần những chính khách bản lĩnh, am hiểu nông dân và đích
thực có tấm lòng thương dân (điều hình như thiếu trầm
trọng trong đội ngũ quan chức hiện nay), không sợ áp lực
của những nhóm lợi ích chi phối, cùng với một đội ngũ
chuyên trách đi xuống nông thôn làm công tác điều tra xã hội
học tường tận, để rút kinh nghiệm xem các chính sách nông
nghiệp trước nay có những gì là lỗ hổng, là bất cập, đang
trở thành vấn nạn làm cho nông dân điêu dứng, có thế mới
hy vọng đề xuất được những chính sách đúng đắn và
đồng bộ trong đầu tư, để cho nông nghiệp vượt được
lên, phát triển cân đối và hài hòa, trong tương lai trở thành
một thế mạnh bền vững, làm giàu cho đất nước và nâng cao
được sức dân.

Xin xem thêm một loạt bài viết của tác giả Hoàng Kim trên BVN
mà chúng tôi coi là một tiếng nói sâu sắc và chính trực,
cất lên ngay giữa cuộc sống đầu tắt mặt tối của ba phần
tư dân số chúng ta, nơi đang ngày ngày cung cấp nguồn sống
quan trọng cho cả nước (tiếp ngay bài này cũng có một bài
của ông Hoàng Kim kèm theo lời mào đầu của chúng tôi).

Bauxite Việt Nam</div>

Mới đây, khi ai cũng tin rằng kinh tế Việt Nam đang trên đà
trở thành một con hổ kinh tế của Châu Á, là một thế lực
kinh tế đang lên thì nay, mọi sự đã rất khác. Nguyên nhân
nào đã khiến tình hình trở nên như vậy, ai là người phải
chịu trách nhiệm và lối ra nào cho kinh tế Việt Nam trong tình
hình kinh tế hiện nay?

Nguyên nhân thì đã có nhiều tác giả chỉ ra như: "<em>lỗi
cơ chế</em>", một câu này cũng đã phải bàn cãi rất nhiều.
Lỗi cơ chế là lỗi gì? Và con người tạo ra cơ chế hay cơ
chế tạo ra con người? Nếu nguyên nhân là do cơ chế thì tại
sao ta không xét lại một cách thật kỹ lưỡng cơ chế đó?
Nếu mạnh dạn hơn thì người viết đã có thể nói rõ hơn
lỗi này là do cơ chế độc đảng tạo ra hay là do cơ chế
độc tài đảng trị tạo ra. Vậy thì lựa chọn nào thay thế
cho cái "cơ chê" mà mang đến quá nhiều hệ lụy cho Việt
Nam đến thời điểm này?

<strong>Trách nhiệm thuộc về ai?</strong>

Vâng, đã có một chiến dịch rầm rộ để tìm ra người phải
chịu trách nhiệm. Trung ương Đảng đã họp và Quốc hội cũng
đã họp để tìm ra người phải chịu trách nhiệm và câu trả
lời khiến cho ai quan tâm cũng không nhịn nổi cười. Đồng
chí "X" đã được người quan tâm nhắc đến trong thời gian
vừa qua. Nguyên nhân là tại cơ chế thì người chịu trách
nhiệm không thể là đồng chí "X" được bởi đồng chí
"X" không tạo ra cơ chế này mà đồng chí X chỉ là sản
phẩm của cơ chế này. Cách tổ chức xã hội phải do sự
chọn lựa của tất cả dân chúng trong xã hội đó và lỗi này
người viết phải dùng đến hai chữ chúng ta.

<strong>Kinh tế Việt Nam hiện nay có cần lối ra?</strong>

Người viết lớn lên bên một con sông ở một làng quê Việt
Nam. Cả tuổi thơ đã gắn bó với con sông với bao nhiêu kỷ
niệm. Việc chứng kiến một con sông trong xanh êm đềm đang
biến đổi để trở thành một con sông chết là một điều vô
cùng đáng tiếc.

Sân chơi WTO là một sân chơi rất nhiều thách thức và những
bài học chỉ được rút ra sau những thất bại. Các sản phẩm
công nghiệp rõ ràng không phải là những sản phẩm mà chúng ta
có thế mạnh cạnh tranh. Các sản phẩm như Tivi hay tủ lạnh
giá đã không hề tăng trong những năm qua mà thậm chí còn
giảm. TS. Alan Phan đã nhắc đến Nông Nghiệp và Công Nghệ
Thông Tin (IT – Information Techologi) nên là hai mũi nhọn đột
phá của Việt Nam, người viết cũng chia sẻ quan điểm này.
Về nông nghiệp chúng ta có những lợi thế rất lớn về nhân
lực và kinh nghiệm. Một đất nước với rất nhiều cát và sa
mạc như Israel nhưng lại có nhiều tỷ Dollar từ việc bán các
sản phẩm nông nghiệp. Chúng ta, một nước với rất nhiều
lợi thế về khí hậu, đất đai và nguồn nhân lực giàu kinh
nghiệm. Nếu được đầu tư một cách bài bản và trí tuệ
thì nguồn lợi mang lại sẽ không nhỏ. Một lợi thế khác
nông nghiệp giúp chúng ta tránh được việc phải đầu tư một
ngân sách khổng lồ cho việc khắc phục ô nhiễm môi trường
do việc phát triển công nghiệp theo hướng thô sơ (chủ yếu
khai thác các nguồn tài nguyên hóa thạch) và gia công lại các
sản phẩm với giá rẻ mạt. Một nước Trung Quốc đang giàu
lên thì một bộ phận không nhỏ dân chúng sẽ đòi hỏi
được sử dụng các sản phẩm nông nghiệp sạch, đó sẽ là
một chiến lược dài hạn của nông nghiệp Việt Nam.

Bạn và tôi sẽ lựa chọn như thế nào giữa một cường quốc
công nghệ thông tin với một bầu không khí trong lành, những
dòng sông xanh êm đềm chảy bên cạnh những vườn cây đầy
hoa trái được lập trình tưới nhỏ giọt bằng máy điện
toán với một Trung Quốc ô nhiễm nặng nề (hiện tượng sa
mạc hóa đã tiến sát đến Bắc Kinh) và đang đẩy nông dân
của họ đến những khu ổ chuột?

N.Q.

Tác giả gửi trực tiếp cho BVN

***********************************

Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận
(https://danluan.org/tin-tuc/20121112/ngo-quynh-kinh-te-viet-nam-sau-khung-hoang),
một số đường liên kết và hình ảnh có thể sai lệch. Mời
độc giả ghé thăm Dân Luận để xem bài viết hoàn chỉnh. Dân
Luận có thể bị chặn tường lửa ở Việt Nam, xin đọc
hướng dẫn cách vượt tường lửa tại đây
(http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).

Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để
gửi bài viết cho Dân Luận!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét