Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên - Hòa giải dân tộc: Vì sao và phải làm gì?

Trong hơn bốn thế kỷ qua, kể từ khi họ Mạc cướp ngôi nhà
Lê hồi đầu thế kỷ 16, nước ta liên tiếp đi từ cuộc
chiến tranh này đến cuộc xung đột khác. Đất nước bị chia
cắt nhiều lần trong hơn hai thế kỷ, bị đô hộ và bị đặt
dưới những chế độ hành chánh khác nhau trong gần một trăm
năm. Chiến tranh, nội loạn, trả thù, báo oán, bách hại đã
là những yếu tố thường trực trong lịch sử cận đại của
ta. Khốc liệt nhất là cuộc chiến sau cùng 1945-1975 trong đó
lần đầu tiên chúng ta xung đột với nhau cả về ý thức hệ,
và sau đó phe chiến thắng thi hành chính sách bỏ tù và hạ
nhục, đồng thời với vô số biện pháp phân biệt đối xử.

Do hoàn cảnh lịch sử, chất liệu nhân xã của chúng ta đã
bị tổn thương nặng nề. Những đổ vỡ đòi hỏi một thời
gian hàn gắn rất lâu dài, do đó tinh thần căn bản của mọi
chính sách cho nhiều thế hệ tới sẽ phải là hòa giải và
hòa hợp dân tộc. Hòa giải dân tộc để xóa bỏ những hận
thù và hiềm khích của quá khứ để đi đến hòa hợp dân
tộc trong cố gắng xây dựng một tương lai chung.

Trong một thế giới thay đổi dồn dập như hiện nay, quốc gia
nào cũng phải chịu những xáo trộn không ngừng. Ngành này
tiến lên trong khi ngành kia suy thoái, khu vực này bành trướng
trong khi khu vực khác trì trệ. Những chênh lệch xã hội liên
tiếp xuất hiện và các chính sách dù hoàn chỉnh đến đâu
cũng không thể nào thỏa mãn được tất cả mọi người. Cho
nên quốc gia nào, dân tộc nào cũng luôn luôn phải hòa giải
với nhau vì các mối xung đột quyền lợi và căng thẳng luôn
luôn xảy ra. Hòa giải đã trở thành triết lý điều hành
quốc gia.

Hòa giải là bắt buộc của mọi dân tộc dù ở trình độ nào
và có lịch sử nào. Nhưng dân tộc Việt Nam là một trong
những dân tộc cần hòa giải hơn cả.

Chúng ta cần hòa giải cộng đồng quốc gia nói chung với các
sắc tộc ít người đã có mặt trên đất nước này từ ngày
mở nước và luôn luôn bị chà đạp và hắt hủi trong suốt
dòng lịch sử.

Chúng ta cần hòa giải các tôn giáo, nhất là Phật giáo và
Công giáo, hai tôn giáo đã bị các nhà cầm quyền Việt Nam
cũng như ngoại bang bách hại, đàn áp, phân biệt đối xử và
đặt vào thế đối đầu với nhau. Đã thế, các hiềm khích,
hậu quả của một hoàn cảnh lịch sử trong đó cả hai tôn
giáo đều là nạn nhân, thay vì được giải tỏa còn đôi khi
bị thổi phồng và khai thác cho những tham vọng bất chính.

Chúng ta cần hòa giải và hòa hợp hai miền Nam-Bắc đã
thường xuyên bị chia cắt và đặt vào thế tương tranh và kể
từ 1975 bị chia rẽ bởi một chính sách không khác gì một sự
chiếm đóng của đảng cộng sản.

Chúng ta cần hòa giải đất nước với cộng đồng người
Việt hải ngoại đã phải bỏ người thân, tài sản, mồ mả
tổ tiên ra đi vì không thể chấp nhận được một chính
quyền hà khắc, đã phải chịu đựng những khổ đau và mất
mát rất lớn do hải tặc, sóng gió và công an.

Chúng ta cũng cần hòa giải người Việt Nam với đất nước
Việt Nam. Phải nhìn nhận rằng làm người Việt Nam trong thế
kỷ 20 đã là một điều không may. Đất nước đã chỉ là hy
sinh. Hơn thế nữa, các tập đoàn lãnh đạo kế tiếp nhau còn
nhân danh đất nước để phạm những tội ác rất nghiêm
trọng. Dĩ nhiên, đất nước không đồng hóa với người cầm
quyền, nhưng vẫn được thể hiện qua người cầm quyền. Vì
thế, khi trong một thời gian quá dài chỉ có những người cầm
quyền gian trá hay bạo ngược, hay vừa gian trá vừa bạo
ngược, thì chính hình ảnh của đất nước cũng bị tổn hại
và lòng yêu nước cũng bị suy giảm. Hòa giải người Việt Nam
với đất nước Việt Nam là điều phải làm để phục hồi
lòng yêu nước, một yếu tố không thể thiếu nếu chúng ta
còn muốn một tương lai cho Việt Nam. Muốn như thế nhà nước,
người đại diện đất nước, phải là một nhà nước khiêm
tốn, hiền hòa. Tổ quốc Việt Nam phải được cảm nhận như
một tình yêu và một dự án tương lai chung.

Nhưng gần nhất và cũng đau đớn nhất, chúng ta vừa tàn sát
nhau trong một cuộc tương tranh kéo dài ba mươi năm. Những vết
thương vẫn còn chảy máu và thay vì được hàn gắn đã bị
trầm trọng hóa bởi một chính sách phân biệt đối xử thô
bạo.

Trong cuộc xung đột vừa qua chúng ta đã không có chọn lựa
tốt nào. Chúng ta đã chỉ có những chọn lựa đau buồn, giữa
cái dở và cái mà một cách chủ quan chúng ta thấy là còn dở
hơn. Chúng ta đã chỉ chịu đựng chứ không làm chủ các biến
cố. Rất ít người Việt Nam nào đã thực sự tranh đấu cho
cái mà mình ưa thích. Trong tuyệt đại đa số, người Việt
Nam, quốc gia cũng như cộng sản, đã chỉ chống lại phe mà
mình thấy là còn tồi tệ hơn hàng ngũ mình đang đứng.
Người không chịu đựng được sự thối nát của các chính
quyền quốc gia thì đứng vào hàng ngũ cộng sản, mặc dầu
cũng biết bản chất bạo ngược của nó, còn người thấy
rằng để đất nước lọt vào tay cộng sản là một tai họa
quá lớn thì đứng vào hàng ngũ quốc gia, mặc dầu cũng chán
ghét sự thối nát của nó. Anh em ruột thịt, bạn bè thân
thích đã chỉ vì một sự lượng định nặng nhẹ khác nhau,
hay đã chỉ bị hoàn cảnh xô đẩy, mà phải quay lưng lại
với nhau, mạt sát nhau, bắn giết nhau. Cho nên, ngoài những
đổ vỡ về vật chất và sinh mạng, còn có một đổ vỡ lớn
hơn trong lòng mỗi người Việt Nam.

Để rồi, kẻ thì đã thua trận, bị tù đày và nhục mạ,
người thì nhận ra tất cả những hy sinh của mình chỉ là
để đóng góp cho một công trình đập phá đất nước. Chẳng
có ai có lý do gì để bắt lỗi ai, tất cả chúng ta đều đã
thất bại bẽ bàng. Chúng ta đều là nạn nhân. Chúng ta phải
bắt tay nhau cùng làm lại lịch sử.

Thách đố trước mắt chúng ta là một tập đoàn cầm quyền
đã gây đổ vỡ trầm trọng cho đất nước, đã thất bại
trên tất cả mọi phương diện và trong tất cả mọi địa
hạt, nhưng vẫn xấc xược tự cho mình độc quyền cai trị
đất nước vô thời hạn và đàn áp thô bạo mọi tiếng nói
đối lập, dù là ôn hòa. Tập đoàn này dùng mọi biện pháp
để ngăn chặn hòa giải và hòa hợp dân tộc vì họ biết
rằng chỉ có thể duy trì được sự thống trị của họ nếu
dân tộc Việt Nam bất lực vì hận thù và chia rẽ. Không
những không xoa dịu những vết thương của cuộc chiến, bằng
những biện pháp đàn áp chính trị, xếp loại dân chúng và
phân biệt đối xử, họ còn mở rộng hiềm khích tới nhiều
thành phần dân tộc và kéo dài hận thù tới thế hệ vừa
lớn lên.

Ngày hôm nay khát vọng của tuyệt đại đa số nhân dân Việt
Nam là dân chủ. Nhìn lại anh em, nhận lại bạn bè phải là
tinh thần chỉ đạo của một tập hợp dân tộc mới, trong đó
không có kẻ đúng người sai mà chỉ có những người anh em
bình đẳng cùng ngậm ngùi cho đất nước và cùng kết hợp
trong một cuộc vận động dân chủ. Hòa giải và hòa hợp dân
tộc chính là điều kiện cốt lõi để cô lập và đánh bại
tập đoàn độc tài ngoan cố.

Nhưng vượt lên trên những sôi động nhất thời, hòa giải và
hòa hợp dân tộc cũng là một đoạn tuyệt lịch sử cần
thiết để bẻ gãy cái vòng luẩn quẩn của hận thù và chia
rẽ đã giam hãm chúng ta từ nhiều thế kỷ qua, nhất là từ
nửa thế kỷ nay. Đây là một đoạn tuyệt lịch sử rất khó
khăn vì ý niệm hòa giải dân tộc hoàn toàn thiếu vắng trong
tâm lý chính trị Việt Nam. Trong gần tám thế kỷ, kể từ nhà
Trần, nhổ cỏ tận gốc, tru di tam tộc, tiêu diệt toàn bộ
vẫn là những biện pháp được người cầm quyền sử dụng
thay cho hòa giải. Dần dần cách ứng xử hung bạo đó đã ăn
rễ vào tâm lý tập thể làm cho ý niệm hòa giải trở thành xa
lạ đối với người Việt Nam. Vì thế nhiều người đã nói
rằng dân tộc Việt Nam không có nhu cầu hòa giải trong khi
thực sự chúng ta là một trong những dân tộc cần hòa giải
nhất. Chính vì thiếu tinh thần hòa giải mà chúng ta đã bị
tù hãm trong hận thù. Cái vòng oan nghiệt đó đã khiến chúng
ta không động viên được mọi sinh lực của đất nước để
vươn lên và giải thích tại sao chúng ta đã phải quằn quại
mãi trong đói khổ và thua kém.

Hòa giải và hòa hợp dân tộc là điều kiện cần cho thắng
lợi của cuộc vận động dân chủ hiện nay và cũng là điều
kiện cần cho thành công của cố gắng phục hưng đất nước
ngày mai.

Thực thi hòa giải dân tộc không phải chỉ đơn thuần là một
tình cảm mà còn đòi hỏi những biện pháp cụ thể. Nhà
nước Việt Nam tương lai sẽ đặt con người tự do làm đối
tượng phục vụ cao nhất. Nhà nước Việt Nam tương lai sẽ coi
đa nguyên như một giá trị tuyệt đối. Đa nguyên về mọi
mặt tâm linh, văn hóa, chính trị, kinh tế, xã hội. Nhà nước
Việt Nam tương lai sẽ chế tài nghiêm khắc mọi ngôn ngữ và
thái độ xúc phạm với mọi sắc tộc, mọi cộng đồng, mọi
tín ngưỡng, mọi quan điểm. Ngược lại nhà nước sẽ khuyến
khích và giúp đỡ tận tình mọi sáng kiến và cố gắng đem
mọi người Việt Nam thuộc mọi vùng, mọi sắc tộc, mọi tôn
giáo, mọi nhân sinh quan, mọi chính kiến đến gần nhau hơn
trong tinh thần tôn trọng mọi khác biệt. Nhà nước Việt Nam
tương lai sẽ phải phục hồi danh dự cho những người đã bị
hạ nhục, phải bồi thường thiệt hại, dù chỉ là một cách
không đầy đủ, cho những nạn nhân. Xóa bỏ hận thù có nghĩa
là sẽ không có những vụ án chính trị, ngược lại sẽ có
một đạo luật cấm nhà nước truy tố bất cứ ai vì chức
vụ mà họ đã giữ, trừ khi họ đã vi phạm một cách rất
nghiêm trọng ngay chính những luật lệ đương hành lúc họ
tại chức. Mọi công dân có quyền tố cáo những hà hiếp mà
mình đã là nạn nhân, và nhà nước sẽ xử lý những tranh
tụng đó như những tranh tụng giữa những công dân bình đẳng
trước pháp luật.

Những biện pháp đó, được thực hiện với thành tâm hàn
gắn những vết thương do lịch sử để lại, sẽ giúp chúng ta
dần dần tiến tới hòa hợp dân tộc trong cố gắng xây dựng
và chia sẻ một tương lai Việt Nam chung. Chúng ta sẽ khép lại
một trang sử đau buồn của đất nước và mở ra một trang
sử mới viết bằng tình tự dân tộc.

<center>* * *</center>

<h2>NHỮNG VIỆC CỤ THỂ CẦN LÀM</h2>

Hòa giải và hòa hợp dân tộc là một quốc sách của giai
đoạn chuyển tiếp.

Mọi chính trị phạm sẽ được trả tự do và phục hồi
quyền công dân ngay tức khắc.

Mọi người vì lý do chính trị, vì các chính sách đánh tư
sản, cải cách ruộng đất, hay vì đã từng là công chức quân
nhân của miền Nam mà đã bị giam cầm, hạ nhục sẽ được
phục hồi danh dự và sẽ được bồi thường thiệt hại ít
nhất là một cách tượng trưng.

Nhà nước sẽ nhân danh sự liên tục quốc gia nhận lỗi về
những sai lầm trong quá khứ, nhất là đối với những người
đã chết oan dù ở trong hàng ngũ nào và trong giai đoạn nào.

Những người đã bị tịch thu tài sản sẽ được nhà nước
nhận bồi hoàn, sự bồi hoàn thực sự sẽ được thi hành
dần dần với thời gian theo khả năng kinh tế của nhà nước.

Một cơ quan đặc biệt, cấp bộ, sẽ được thành lập để
thực hiện chính sách hòa giải dân tộc, đặc biệt là để
nhận và giải quyết những hồ sơ khiếu nại và đòi bồi
thường của dân chúng. Một ủy ban của quốc hội sẽ có
trách nhiệm đảm bảo rằng mọi luật lệ và qui định không
đi ngược với quốc sách hòa giải và hòa hợp dân tộc. Một
hội đồng hòa giải và hòa hợp dân tộc, độc lập với
chính quyền và gồm đại diện của các chính đảng, đại
diện các tôn giáo, đại diện các sắc tộc và các nhân vật
có uy tín thuộc xã hội dân sự sẽ được thành lập để
giám sát việc thực hiện hòa giải và hòa hợp dân tộc.

Nhà nước sẽ nghiêm cấm mọi hành động trả thù báo oán và
phân biệt đối xử. Mọi người Việt Nam dù có quá khứ nào
đều được đối xử bình đẳng trong nghĩa vụ cũng như trong
quyền lợi. Mọi công chức, quân nhân đều sẽ được duy trì
ở lại chức vụ đang giữ. Mọi thay đổi nhân sự đều sẽ
phải có lý do kỹ thuật, khách quan và chính đáng.

Việc thực thi hòa giải và hòa hợp dân tộc sẽ cần một
thời gian rất dài. Mọi biện pháp của nhà nước phải luôn
luôn chứng tỏ thiện chí muốn thực sự hàn gắn những đổ
vỡ do quá khứ để lại, để mọi người Việt Nam hài lòng
bắt tay nhau xây dựng đất nước.

Để chính sách hòa giải và hòa hợp dân tộc có nền tảng
chính đáng và thêm sức mạnh, một đạo luật về hòa giải
và hòa hợp dân tộc sẽ được soạn thảo để toàn dân biểu
quyết qua trưng cầu dân ý.

[Trích "THÀNH CÔNG THẾ KỶ 21" - Chương trình Dân chủ hóa và
tái thiết đất nước của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên]
_____________________________________

ĐỌC TOÀN VĂN "THÀNH CÔNG THẾ KỶ 21":
https://www.facebook.com/thong.luan.1/notes
_____________________________________


***********************************

Entry này được tự động gửi lên từ trang Dân Luận
(https://danluan.org/tin-tuc/20130301/tap-hop-dan-chu-da-nguyen-hoa-giai-dan-toc-vi-sao-va-phai-lam-gi),
một số đường liên kết và hình ảnh có thể sai lệch. Mời
độc giả ghé thăm Dân Luận để xem bài viết hoàn chỉnh. Dân
Luận có thể bị chặn tường lửa ở Việt Nam, xin đọc
hướng dẫn cách vượt tường lửa tại đây
(http://kom.aau.dk/~hcn/vuot_tuong_lua.htm) hoặc ở đây
(http://docs.google.com/fileview?id=0B_SKdt9lFNAxZGJhYThiZDEtNGI4NC00Njk3LTllN2EtNGI4MGZhYmRkYjIx&hl=en)
hoặc ở đây (http://danluan.org/node/244).

Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPress
(http://danluan.wordpress.com) và Blogspot (http://danluanvn.blogspot.com),
mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp
trục trặc... Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để
gửi bài viết cho Dân Luận!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét